Chương trước
Chương sau
Vương Tranh xem như hiểu được, người này thuộc loại miệng nổ to banh trời, là cái loại nói như thế nào cho thống khoái thì sẽ phun ra như thế , nếu thật sự tin lời của hắn thì có thể choáng váng.

Lúc này điện thoại vang.

- Vương Tranh, ngươi còn biết rõ ta sắp đến nha, đã vậy còn quá lâu mới nhắn tin cho ta.

Lâm Hồi Âm nói, làm Vương Tranh dở khóc dở cười, vị đại tiểu thư này. Không đúng, công chúa nhỏ, cho rằng bản thân mình không gì không làm không được a, cũng đúng, ở trong thế giới của nàng, đừng nói di chuyển qua các tinh cầu , cho dù là xuyên qua tinh hệ cũng chỉ là cơm bữa.

- Ta cũng vừa biết, ta cùng vài người bạn bè muốn đi nghe buổi biểu diễn của ngươi, nhưng vé đã bán hết rồi, có biện pháp không?

Vương Tranh nói.

- Chuyện nhỏ, bà chị còn có việc bắt ta đi làm đây này.

Trong điện thoại Hồi Âm có vẻ rất hưng phấn, xem ra cô bé này hưng phấn khi đi ra ngoài chơi đùa.

- Chúng ta hơi nhiều người, đại khái ...

Vương Tranh tính toán, còn có Tiếu Phỉ, Radon muốn đi, Tạ Nhã Đình không thể bỏ một bên, nếu làm như thế khẳng định Radon cũng bị thầm oán đến chết.

- Yên tâm, có thể ngồi mười người, không đủ ta cho người ta chừa ra thêm cho ngươi.

Lâm Hồi Âm nói.

Cuộc sống chính là như thế này, đối với chút người khó như lên trời, nhưng đối với chút người chỉ là một vài câu nói.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của nhân viên công tác, Lâm Hồi Âm hạ giọngL

- Không nói với ngươi, nhớ rõ nhất định phải tới!

Liệt Nghiễm cùng Radon nhìn Vương Tranh, tên nhóc này còn ra vẻ rất giống, cũng thật sự rất giống a.

Ở địa bàn Sao Hỏa, chuyện Liệt Nghiễm không có biện pháp làm, chỉ sợ cũng thật sự không có ai có thể làm, đương nhiên Liệt Nghiễm cũng không phải là ăn chơi trác táng, thật sự vì chuyện này mà đi kiếm chuyện..

Vương Tranh tắt đi điện thoại,:

- Vận khí không tệ, vừa lúc có một chỗ, có thể ngồi mười người.

Radon cùng Liệt Nghiễm hai mặt nhìn nhau, Radon ho khan vài tiếng:

- Thiệt hay giả?

- Hẳn là không sai được, người bạn bè này của ta vẫn là đáng tin.

Nói xong nháy mắt mấy cái với Liệt Nghiễm.

Hắn cũng thích tùy ý một chút, có vẻ chịu không nổi Achilles Ortiz cùng Lear loại hình lúc nào cũng quý khí bức người.

Radon vỗ vỗ Liệt Nghiễm:

- Nhìn thấy không, thế này mới gọi là chân nhân bất lộ tướng."

- Mẹ kiếp, ta đã nói mà, bà chị của ta để lúc nào cũng nói đến ngươi, tám phần là coi trọng ngươi.

Liệt Nghiễm nói.

Vương Tranh cùng Radon đều phát lạnh, người này thật sự là cái gì cũng dám nói.

- Ngươi ngay trước mặt Liệt Tâm nói lời này thử xem.

- Khụ khụ, đừng, ta còn muốn sống lâu vài năm.

Vương Tranh vội vàng xua tay.

Ba người cười to, ai cũng sẽ không xem là thật.

Liệt Nghiễm làm sao có thể coi Vương Tranh là mặt trắng nhỏ. Có thể được Radon để mắt đến, ở giai đoạn thứ nhất của IG có biểu hiện như vậy, nếu hắn còn không coi ai ra gì, hắn mới thật sự là heo.

Đương nhiên, Liệt Nghiễm cũng không cho Vương Tranh có lực cạnh tranh gì, nói đến nói đi. Vô luận IG là cái gì, phần nhiều người thường chỉ tham gia cho đủ mặt, không cách nào chơi tới bến. Mặc dù là hắn, cũng chỉ là đang ở trong cục mà thôi, cũng bởi vì nhìn thấu, hắn mới cảm thấy không có lực, nhưng mà theo thời gian, con người sẽ dần thay đổi, kỳ thật thất lợi lần đó chính là cơ hội, chính hắn cũng thật sự cảm giác lần này phải làm chút chuyện.

Trưởng thành, chính là trong lòng đánh cờ.

Nước chảy thành sông, ít nhất chuyện hắn muốn làm đều đã làm.

- Kỳ thật ta rất hâm mộ ngươi. Thời điểm chúng ta mệt chết mệt sống, ngươi lại ở đây tùy ý hưởng thụ cuộc sống, nhàn rỗi không có việc gì nhìn xem ngươi chém gió chính là niềm vui hằng ngày của ta.

Radon cười nói.

- Đậu xanh, Vương Tranh, nhìn thấy không, đừng nhìn tên nhóc này bộ dạng đường đường chính chính. Kỳ thật có các sở thích biến thái.

Liệt Nghiễm lập tức phản kích.

Tuy rằng cùng Vương Tranh cũng không đặc biệt quen thuộc, nhưng hai người này cũng chưa coi hắn là người ngoài.

- Đến rồi, nơi này là một khu biệt thự của nhà họ Liệt ở Jipu, có chút hơi cũ, nhỏ một chút nhưng cũng tạm thông qua.

Cửa xe đệm từ mở ra, Vương Tranh muốn phóng rắm, con bà nó, cái này mà gọi là nhỏ sao.

Radon đã muốn nhịn không được:

- Có đôi khi thật muốn dùng kim đem vá kín miệng ngươi, Vương Tranh, trăm ngàn lần đừng khách khí cùng hắn, hôm nay chúng ta đến đây để mần thịt nhà giàu.

- Radon, ngay trước mặt ta khi dễ em trai của ta cũng không tốt nha.

Giọng nói của Liệt Tâm truyền đến.

Thời điểm ở IG, xem Liệt Tâm khí phách uy vũ nhiều hơn, lúc này Liệt Tâm một thân trang phục ở nhà đơn giản, đùi đẹp thon dài lộ ra, làm cho người ta nhịn không được muốn đi vỗ vỗ bờ mông, còn có bộ ngực căng lên, toàn thân đều tràn đầy nét thanh xuân sẹc xy.

- Liệt Tâm, ngươi mặc gợi cảm như vậy, là cố ý câu dẫn chúng ta sao?

Radon nói.

- Vậy cũng phải nhìn các ngươi có bản lĩnh đó hay không?

Liệt Tâm cười làm lông mi thon dài rung lên, có thể nói tuyệt sắc, nhưng cô gái này tuyệt đối là hoa hồng đầy gai nhọn, vẫn là loại có thêm độc.

- Vương Tranh, ta sẽ không cần giới thiệu đi.

Liệt Tâm đánh giá Vương Tranh:

- Vương Tranh, chúng ta thương lượng một chút, ngươi để Trương Như Nam theo ta lăn lộn, điều kiện tùy ngươi đưa ra.

Vương Tranh sờ sờ cái mũi, tại sai lại giống như kẻ buôn lậu nô lệ:

- Việc này ta bất lực, nhưng phương pháp cũng không phải không có.

- Làm sao?

- Ngươi có thể đến học viện Chiến Thần, ta nghĩ chị Nam khẳng định sẽ nguyện ý làm bạn bè với ngươi.

Radon cùng Liệt Nghiễm một trận cười xấu xa, vốn Vương Tranh thật sự nói bạn bè theo nghĩa đen, nhưng bị hai tên kia cười đê tiện kiểu này, lập tức liền thay đổi mùi vị.

Liệt Tâm trừng mắt liếc Vương Tranh một cái:

- Ngươi là khách, cũng không so đo cùng ngươi.

Radon trong lòng cũng kỳ quái, theo lý thuyết tuy rằng năng lực Vương Tranh khá tốt, nhưng hẳn là người thường, nhưng ở trường hợp như ở đây lại không chút nào khiếp sợ, có điểm đặc biệt a.

- Liệt Tâm, ngươi đừng nên nói như vậy, vừa rồi ta còn phê phán Liệt Nghiễm, tên nhóc này đâu muốn mời ta xem buổi biểu diễn, kết quả bị lừa, vẫn là Vương Tranh giải quyết, ngươi có đi hay không, dư dả chỗ cho mười người.

Radon nói.

Vương Tranh cảm giác được có điểm kỳ diệu a, toàn bộ thời gian huấn luyện ở IG, Radon đều nằm trong quy củ. Có lẽ là gần đây tinh thần xúc cảm đặc biệt sâu sắc, mặc dù ánh mắt Radon không có biến hóa nhiều, nhưng mà dường như vẫn để ý đến Liệt Tâm.

Chẳng lẽ là hắn thích Liệt Tâm?

Nam nhân phân ra rất nhiều loại, Liệt Nghiễm thuộc loại bề ngoài là hoa hoa công tử, Vương Tranh thuộc loại dị hoa hoa công tử, Radon hẳn là ít gặp hơn loại hoa hoa công tử đi đi.

Theo lý thuyết nếu là con gái thì sẽ đều rất ưa thích Lâm Hồi Âm, nhưng Liệt Tâm là số ít ngoại lệ:

- Không rõ các ngươi thích con bé kia ở chỗ nào, cũng chỉ có mấy bài gần đây mới có được chút ý tứ.

- Bà chị, quan trọng hơn là trào lưu, không cần cả ngày nghĩ hùng bá thiên hạ, thời điểm nên thả lỏng thì phải thả lỏng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.