- Khẳng định là phải luyện, ngươi cũng không phải ông lão bảy tám mươi tuổi, có nhiều chính là thời gian.
Vương Tranh vừa nói như vậy, Trương Sơn liền vui vẻ, thao thao bất tuyệt bắt đầu kể ra nguyên nhân hắn thức tỉnh, cho đến cách hắn lý giải.
Phần kinh nghiệm này rất quý giá, nhất là đối với người vẫn chưa thức tỉnh như Vương Tranh, hiển nhiên tự nhiên thức tỉnh là không hy vọng. Vương Tranh cũng phải trông đột phá giống như Trương Sơn, thời điểm nguy cơ không hiệu quả gì đối với Vương Tranh , cho dù là đối mặt trước mắt sống chết, Vương Tranh đều vẫn luôn bảo trì bình tĩnh, càng như thế càng bảo trì bình tĩnh.
Trương Sơn nói càng hưng phấn, Vương Tranh lại càng tuyệt vọng, cách này quả thực là chặt đứt một con đường cuối cùng của hắn a, đáng tiếc lại không thể nói ra với người xung quanh.
Mông Điềm cùng Trương Như Nam cũng muốn giúp Vương Tranh thức tỉnh, ba người đều ngầm cảm thấy Vương Tranh có thể dẫn dắt bọn họ lấy được thắng lợi. Nhưng mà năng lực X quả thật là vết thương trí mạng, ngay cả Trương Sơn cũng thức tỉnh rồi, lần này làm cho bọn họ cảm nhận được rất nhiều hy vọng, nếu Vương Tranh cũng có thể có được, như vậy khái niệm hoàn toàn khác biệt.
- Đúng như Trương Sơn nói, cố hết sức ứng phó, còn lại phó mặc cho ý trời, ta cũng gấp, nhưng gấp cũng vô dụng, chờ cơ hội đi.
Bạn học Vương bất đắc dĩ nhún nhún vai, nhắc đến chỗ này, Radon, Liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174030/quyen-12-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.