Chương trước
Chương sau
Cách đó không xa cửa một ký túc xá mở ra, một nữ sinh đi ra, chỉ mặc một cái quần chip, nhìn thấy Vương Tranh cùng Mông Điềm, nữ sinh rất bình tĩnh cười cười, sau đó lại đi theo mục tiêu của bản thân.

- Khụ khụ, bình thường các ngươi đều cởi mở như vậy sao?

Vương Tranh nói, phúc lợi kiểu này cũng quá tốt.

- Airui là bị cận thị, không được nhìn loạn.

Bạn học Vương không nói gì a, cũng không phải hắn muốn nhìn.

Phòng của Mông Điềm rất sạch sẽ, tuy rằng không phải có bệnh ưa sạch sẽ, nhưng con gái có năng lực thuộc tính hàn băng luôn rất trật tự ngăn nắp.

- Cởi đi.

Mông Điềm thản nhiên nói.

Vương Tranh kinh ngạc một chút, nghi hoặc nhìn Mông Điềm, hai tay che ngực, khoa trương nói:

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì ta?

Mông Điềm cắn răng, người này nghĩ chuyện gì không, thật hy vọng tri thức phổ thông của Vương Tranh nhiều thêm một chút.

- Ngu muốn chết, cộng minh phải dùng hết khả năng gần gũi để cảm thụ, cách trở càng ít càng tốt, cởi áo là được.

Không có biện pháp, Mông Điềm đích thân giải thích.

Học viện X có một loại tin vịt không chính thức, phương pháp cộng minh cực hạn nhất, chính là tại lúc abc xyz, tinh thần vô cùng hưng phấn truyền lại, có thể giúp đột phá cực hạn.

Nhưng hiển nhiên cũng không biết là thật hay là giả, bao gồm loại cộng minh này, cần người có năng lực X rất mạnh để tác động, thực lực của Mông Điềm cũng không mạnh, nhưng đối với Vương Tranh mà nói, tìm không được con đường thứ hai.

Mông Điềm cởi áo khoác, lộ ra làn da trắng như tuyết :

- Tập trung tinh lực, cộng minh chỉ có hiệu quả là lần đầu tiên tốt nhất, một khi có trong lòng có ghi nhớ, sẽ không còn cơ hội.

Nói chính thức, hai người cũng không là lề mề, vẻ mặt Vương Tranh sự tập trung , nếu bản thân còn lải nhải, sẽ thành chị Tranh.

Khoanh chân mà ngồi, hai tay để ngang thân kết nối, Vương Tranh có thể cảm giác độ ấm đang giảm xuống, hai tay Mông Điềm vẫn lạnh băng băng, hơi thấp hơn so với nhiệt độ cơ thể người bình thường.

- Bắt đầu!

Mông Điềm nói, hít sâu một hơi, hai mắt hơi hơi khép kín.

“Vù”

Có ánh sáng màu lam hiện lên từ bên ngoài thân Mông Điềm, đây là thể hiện ra tính chất năng lực X thuần túy , cố gắng đạt tới hiệu quả lớn nhất.

Nháy mắt Vương Tranh cảm giác được thân thể hơi lạnh. Hắn không có nhắm mắt, trước mắt là một màn sợ ngây người.

Dường như như ánh mắt có thể nhìn xuyên thấu, cảm giác được nguồn gốc năng lượng của năng lực X được bắt đầu sinh ra từ đâu. Sau đó nháy mắt xỏ xuyên qua toàn thân.

Đầu là điểm sinh ra, điểm thứ hai sinh ra lại cũng không phải trái tim, mà là vị trí đan điền.

Nguồn gốc của lý luận này đến từ cha của mình, cái gì mà đan điền cái gì mà huyệt vị nghe giống như lừa dối, nhưng mà lúc này Vương Tranh lại trực tiếp cảm giác được vị trí kia.

Lấy hai điểm này làm trục tâm, phóng xuất ra lực lượng thần kỳ.

Ở bên trong thế giới quan của Vương Tranh có ba loại khái niệm.

Thứ nhất loại là mấy loại cổ thuật gia truyền lừa bịp, như phương pháp hô hấp đã tập từ nhỏ, cùng với mấy cái cách nói gọi là dùng huyệt vị tích trữ năng lượng, cho tới bây giờ Vương Tranh cũng không xem là thật. Bao gồm cái gì hòa hợp cùng trời đất thành một thể linh ta linh tinh, Vương Tranh cảm thấy chỉ có thể dùng lừa dối mấy kẻ giàu có mơ ước trường sinh bất lão.

Thứ hai loại chính là đến từ Ma Phương Đất Nước Gió Lửa Không Gian lực lượng ngũ hành của tự nhiên, Vương Tranh cảm thụ rất rõ ràng.

Loại thứ ba chính là năng lực X, cũng là lực lượng chủ lưu trong thế giới hiện tại.

Nhưng sau khi tổng kết hết, đột nhiên Vương Tranh cảm thấy, cổ thuật bịp bợm của cha mình giống như mới là gần nhất với thực tế, bản thân cùng vũ trụ hoàn mỹ dung hợp có thể tạo thành sức mạnh chân chính.

Từ trên lý luận, Vương Tranh cảm thấy hết thảy mấy thứ này đều rất đơn giản, hắn có thể cảm nhận được cũng có thể nhìn thấy đập vào trong mắt.

Nhưng mà vì sao lại không thể sử dụng được?

Mà Mông Điềm lại hoàn toàn bị vây trong một loại tình huống khác, quả thật phát sinh cộng minh! ! !

Nhưng tình huống hoàn toàn vượt qua tưởng tượng, làm người dẫn dắt, năng lực X của nàng hiển nhiên mạnh hơn Vương Tranh, nhưng mà trong nháy mắt khi tiếp xúc năng lực X của nàng đã bị một cổ lực lượng giống như biển lớn bao bọc lại.

Như quay về quá khứ biến thành trẻ con mới sinh được bao bọc ấm áp.

- Tại sao lại là con gái? Con gái làm sao có thể đủ tư cách trở thành người lính

- Nhà họ Mông chúng ta nhiều thế hệ đều là thế gia quân đội , sinh thêm contrai đi.

- Không, con gái của ta nhất định có thể trở thành người lính ưu tú nhất!

- Tiểu Điềm, chúng ta cùng nhau đi chơi đi.

- Tiểu Điềm, ngươi có phải là con gái không, chúng ta đi dạo phố mua quần áo xinh đẹp được không?"

Từ nhỏ trong cuộc sống, Mông Điềm luôn luôn cố gắng hết khả năng làm được hết thảy, có thể là do lực lượng huyết mạch của nhà họ Mông, nàng thức tỉnh , nàng rõ ràng nhớ rõ ngày nào đó cha mình thật sự cười rất vui vẻ, rốt cục hắn bắt đầu lấy con gái làm sự kiêu ngạo.

Nhưng mà Mông Điềm hy vọng cha của mình nở nụ cười không là vì năng lực X, mà là vì nàng tự tay làm quà sinh nhật.

Vương Tranh mở mắt, kỳ thật hắn không muốn xem, nhưng mà vẫn cảm giác được, đều nói mỗi nhà đều có chuyện khó xử, giống Mông Điềm, trong học viện tên tuổi nổi tiếng nhất, người đẹp băng sương, giống như đối với cái gì cũng không có để ý, ai có thể nghĩ đến nội tâm lại nhu nhược như vậy.

Trong lúc nào không hay biết, Mông Điềm đ nước mắt ã chảy đầy mặt, hết thảy thời thơ ấu đều hiện lên giống như đảo ngược thời gian vậy.

Lúc mở to mắt, nhìn thấy được một ánh mắt thân thiết.

Sau một lúc lâu sửng sốt, Mông Điềm mới thanh tỉnh lại, cảm giác được nước mắt ở trên mặt.

Vương Tranh vội vàng xua tay:

- Ta cái gì cũng chưa làm...

Chết tiệt, nếu có người tiến vào nhìn thấy tình huống này, cho dù hắn nhảy vào Ngân Hà cũng rửa không sạch.

Mông Điềm vươn tay, đột nhiên trong tức thời xuất hiện từng luồng ánh sáng màu lam sậm, nháy mắt độ ấm trong phòng liền giảm nhanh xuống, Vương Tranh nhịn không được mà hắt xì.

- Chuyện này... Tại sao lại có thể như thế?

Mông Điềm khiếp sợ nói.

- Làm sao vậy, không có việc gì đó chứ?

Vương Tranh hoảng sợ, đừng nói là có di chứng gì a, đều nói thế giới tinh thần rất kỳ diệu, một hành động lơ đãng đều có thể tạo ra hậu quả thực nghiêm trọng.

- Năng lực của ta lại tăng lên, giống như là thăng cấp, ngươi đâu, như thế nào?

Cấp bậc năng lực X, ở trong học viện X là có phân chia vô cùng chính xác.

- Chúc mừng, chúc mừng, xem ra ta là trời sinh là chuyên môn may áo cho người ta.

Vương Tranh bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Hắn lại không thu hoạch được gì.

- Không đúng, không có khả năng, rõ ràng ở trên người của ngươi ta cảm nhận được lực lượng rất cường đại, ngươi có phải đã thức tỉnh rồi hay không, chính là năng lực là cái gì không biết?

Mông Điềm nói.

- Không phải đâu, thật sự? Không lẽ năng lực của ta chính là giúp người khác tăng cao năng lực a?

al-character:line-break'> break'>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.