Vương Tranh có điểm không nói gì.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới ở thời điểm dụ dỗ Não Trùng, bởi vì hắn tiếp xúc tổ ba người Europa, nên bọn họ lập tức đứng vững.
Chuyện này rất buồn bực, cái mà Vương Tranh muốn là năng lực chiến đấu.
Mông Điềm lẳng lặng suy nghĩ trong chốc lát, hơi hơi lắc đầu:
- Không phải, năng lực tăng phúc không phải như thế, hình như năng lực của ngươi cường đại đến mức tràn ra bên ngoài, hơn nữa cấp bậc có có vẻ cao, tiếp xúc với ngươi, làm cho năng lực của ta được tẩm bổ.
Bộ dáng Mông Điềm nhìn xem Vương Tranh,như đang nhìn một loại thuốc bổ.
Bạn học Vương dở khóc dở cười:
- Ngươi nói như vậy ta liền khó sống nổi, giống như ta thành trạm tiếp tế, nếu ai đói bụng, tới đây cạp ta hai ba cái là có thể ăn no.
Nghe Vương Tranh nói thú vị, Mông Điềm cũng nhịn không được nở nụ cười, trên mặt còn lộ dấu nước mắt trong suốt, làm Vương Tranh nhìn xem cũng phải ngẩn ngơ, tự đáy lòng ca ngợi một chút.
Mông Điềm vẻ mặt hồng lên:
- Vốn muốn giúp ngươi, kết quả lại được giúp, tình huống của ngươi thật sự có vẻ đặc thù, ta nghĩ biện pháp hỏi thăm một chút.
- Khụ khụ, không có việc gì, ta người này trời sinh lạc quan, ít nhất ta không phải không có tiềm chất, không cần thoát khỏi người trong nhà.
Vương Tranh thuận miệng nói.
- Ngươi xem tư tưởng của ta?
Mông Điềm ngơ ngác nói, hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3174023/quyen-12-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.