Chương trước
Chương sau
Đây là huấn luyện thể hiện ra năng lực khống chế cùng phán đoán toàn cục, chủ yếu tập trung ở trên người ba người Achilles Ortiz, Lear cùng Liệt Tâm.

Lúc này đây, Lear cùng Liệt Tâm lựa chọn ngẫu nhiên .

Hai người rõ ràng đang tranh đoạt quyền khống chế cùng chỉ huy đối với đội ngũ, một lần trước đó Achilles Ortiz bùng nổ, cũng làm cho cạnh tranh trở nên gay cấn.

Bên kia, Achilles Ortiz cũng không hề cảm thấy tốt hơn bao nhiêu, không có người cùng hắn cướp đoạt chỉ huy, nhưng mà hắn muốn chỉ huy đội viên, cũng là đám người Sao Hỏa, thói quen với tám ngôi sao Mặt Trăng, đối với chỉ huy đám người Sao Hỏa có tính tình cổ quái, hiển nhiên sẽ không dùng tốt như chính cánh tay của mình.

Nhưng mà càng là như vậy thì càng có người quấy rầy, lại càng hiện ra chỗ đáng sợ của Achilles Ortiz, trận đối chiến này hắn hoàn toàn không ra tay, chỉ là ở phía sau trù tính chỉ huy đám người Sao Hỏa phân bố ở các nơi vào giữa các cuộc chiến nhỏ. Đối với chiến đấu, đám người Sao Hỏa hiển nhiên sẽ không bởi vì mệnh lệnh đến từ Achilles Ortiz mà lăn tăn, đó không phải là tính cách của bọn họ, hơn nữa chuyện này cũng quan hệ đến thành tích của bọn họ.

Dưới sự chỉ huy của Achilles Ortiz, chiến cuộc đang nghiêng về phía bên hắn, nhưng mà hơn mười tiểu đội robot tinh anh, bình thường mà nói, ở hạm đội chiến đấu ngay mặt có tác dụng có hạn, nhưng mà Achilles Ortiz làm được, đó là một loại tằm ăn lên, luôn có thể ở thời điểm mấu chốt nhất phái đám người Sao Hỏa đến chỗ mà bọn họ nên xuất hiện.

Đây là một loại chiến thuật đáng sợ như nắm trong tay, Achilles Ortiz phải tính toán không chỉ có tình huống chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt, còn phải tính toán thời gian đám người Sao Hỏa tiêu phí để đi đến vị trí cần đến, còn có những tình huống có thể xuất hiện ngoài ý muốn, bao gồm Liệt Tâm cùng Lear ở bên kia tiến hành cản trở.

Achilles Ortiz thản nhiên cười, ngay từ đầu Liệt Tâm cùng Lear cũng chỉ là chỉ huy, nhưng mà dưới tình huống này, cũng không thể không ra tay, nhưng Achilles Ortiz vẫn không nhúc nhích, tám ngôi sao Mặt Trăng ở đối diện cũng không có xằng bậy, mà là toàn lực chiến đấu hăng hái, người Mặt Trăng kiêu ngạo nhưng nghiêm cẩn, cũng không chơi trò giả dối, cho dù đối thủ là đại ca Achilles Ortiz của bọn hắn.

Cho dù là như vậy, kết cục cũng vẫn không thay đổi, bên hạm đội mô phỏng của Achilles Ortiz đạt được ưu thế toàn diện, đám robot mang tính áp đảo ùa lên, hạm đội của Liệt Tâm cùng Lear bên này bắt đầu tan tác, dưới tình huống như vậy, hơn mười robot, cho dù là rất mạnh mẽ, căn bản là không có khả năng tiếp tục tác chiến nữa mà chỉ có thể lui lại.

“Xoạt”

Cảnh tượng chiến trường mô phỏng từ từ biến mất, lộ ra không gian hư vô nguyên bản.

Vương Tranh ở bên cạnh nhìn xem nhiệt huyết sôi trào, rất muốn gia nhập vào chiến trường, xác thực Achilles Ortiz rất mạnh, nhưng mà cũng cũng không phải không có sơ hở. Chỉ là hai người Liệt Tâm cùng Lear phối hợp tồn tại rất nhiều vấn đề, không có thể nắm được vài thời cơ quan trọng để phản kích.

Mông Điềm cùng Trương Như Nam phát thông tin đến:

- Ra sao rồi?

Hai người trả lời đều là nhất trí lắc đầu.

Mông Điềm cùng Trương Như Nam cũng không biết nên nói cái gì, Vương Tranh cùng Trương Sơn đã tụt dốc ở phía sau, muốn dùng lời nói khuyên giải an ủi lại nhưng mà nói không nên lời, lời nói thúc giục, cũng không dám nói, sợ lửa cháy đổ thêm dầu, gấp càng thêm gấp ngược lại sẽ phản tác dụng.

Huấn luyện đối chiến tạm ngưng một khoản thời gian, vừa lúc là giờ cơm trưa.

Mọi người đều lui về trong trạm vũ trụ, mà Vương Tranh cùng Trương Sơn không có quyết định này, Vương Tranh không muốn ăn, mà Trương Sơn là không dám ăn, ăn liền a lô, không bằng không ăn, truyền vài ống dinh dưỡng thì tốt rồi.

Nhà ăn ở trạm vũ trụ mở cửa sổ ra, cảnh quan đối diện sân huấn luyện của mọi người, lúc này có thể nhìn thấy trong sân huấn luyện, hai robot của Vương Tranh cùng Trương Sơn ở trong sân huấn luyện đang từ từ đổi tới đổi lui.

Athos thản nhiên cười:

- Vương Tranh xem như xong rồi.

Sự uy hiếp của Vương Tranh kỳ thật vẫn áp ở trên đầu, nhất là Athos, vài lần ra tay, đều không thoát được can hệ với Vương Tranh và học viện Chiến Thần, hiện tại nhìn thấy Vương Tranh cùng Trương Sơn hai người cạp đất, trong lòng là thống khoái nói không nên lời, cả thân thể đều thư sướng.

- Hiện tại kết luận, còn hơi sớm.

Marthas lắc đầu, hắn cảm giác không đơn giản như vậy.

Mi Lu cũng là có dự cảm giống nhau, dù sao hiện tại cảm giác của nàng đối với Vương Tranh càng ngày càng không chuẩn xác, hiện tại cấp cho nàng là loại cảm giác lướt nhẹ, hoặc là Vương Tranh thật sự là người thường, hoặc Vương Tranh có biện pháp thoát khỏi năng lực biết trước của nàng.

- Vẫn phải cẩn thận, không cần thiết đi khiêu khích thú .

Athos từ chối cho ý kiến, chỉ là nhếch mép cười, lúc này, Trương Như Nam từ một bên từ từ đi ngang qua, Athos ánh mắt hiện lên hào quang thản nhiên, âm thanh cố ý phóng lớn nói:

Vương Tranh xong rồi, học viện Chiến Thần cũng giống nhau, một ít người mạc danh kỳ diệu hỗn vào, cuối cùng là phải hiện ra nguyên hình xong đời.

Achilles Ortiz thản nhiên nhìn Athos liếc mắt một cái, một đoạn thời gian trước Athos vận khí quá kém, hai ngày này cuối cùng này đã khôi phục, đối với hắn mà nói, thủ hạ kiêu ngạo giống như Athos, hay là như khiêm tốn như Bì Tiểu Tu cũng không sao cả, hắn coi trọng thực lực, và sự trung thành đối với hắn.

Trương Như Nam rõ ràng nghe được tiếng kêu cố ý của Athos, bước chân hơi dừng một chút, xoay người lại, cũng không nhìn thẳng vào Athos, mà lại nói với Achilles Ortiz:

- Quản tốt con chó của ngươi.

Xôn xao, sắc mặt Athos trở nên hung tàn, nhưng lúc này Achilles Ortiz mở miệng, ánh mắt thản nhiên, dừng ở trên mặt Trương Như Nam:

- Đáng tiếc cho ngươi, năm đó không lưu lại, hiện tại cũng giống nhau."

Trương Như Nam mặt không chút thay đổi xoay người bước đi, chỉ là quả đấm nắm trở nên trắng, chuyện tình năm đó đối với nàng mà nói là cấm kỵ không thể nhắc tới.

Lời nói của Achilles Ortiz không chỉ gợi lên đoạn ký ức kia của nàng, đồng thời cũng là một loại công kích."Hiện tại cũng giống nhau", không... không giống với!

Trương Như Nam trở lại vị trí, xoay qua, nhìn cảnh quan ngoài cửa sổ trên sân huấn luyện, Vương Tranh cùng Trương Sơn lái robot vẫn đang chậm rì rì huấn luyện.

Mông Điềm nhìn, nàng vốn lạnh như băng, không biết cười, cũng không biết cách nói chuyện, nửa ngày, mới nói một câu:

- Bọn họ sẽ trở về.

Trương Như Nam gật gật đầu. Đúng vậy, chỉ cần cho bọn hắn thời gian, kết quả nhất định sẽ không giống với.

Trạm vũ trụ thời gian, 23 giờ 48 phút...

Rốt cục Trương Sơn cùng Vương Tranh đều thích ứng.

Trương Sơn nhìn Vương Tranh:

- Vương Tranh? Ngươi không sao chứ? Sắc mặt có chút kém a.

Vương Tranh lắc đầu. Hắn cảm giác không thành vấn đề, tinh thần cũng cùng bình thưòng , rất tràn đầy, tràn ngập sức chiến đấu:

- Đại khái, là không quen khí hậu a.

- Không thể nào, lần trước đến cũng không có việc gì.

Trương Sơn lắc đầu.

Tô An xuất hiện ở trước mặt hai người:

- Chuẩn bị tốt chưa? Trước tiên đi thử nghiệm huấn luyện.

Cũng chỉ có lúc này, sân huấn luyện mới có thể trống không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.