Nhưng mà Sơn Mông đã đánh tới, đối mặt loại người khổng lồ có thể bằng bản năng phát huy ưu thế thân thể của bản thân ra, quả thật làm cho người ta đau đầu, về mặt nhanh nhẹn khẳng định là chậm hơn, nhưng nếu vận dụng tốt, lại có thể bù lại điểm này, giống Sơn Mông là có thể làm được.
“Ầm”
Vương Tranh lại bị đánh lui.
“Ầm Ầm..”
Sơn Mông giống như là máy đóng cọc đuổi theo Vương Tranh, một đường điên cuồng đuổi theo hoàn toàn không cho Vương Tranh cơ hội thở dốc, người khổng lồ chung quanh cũng lớn tiếng quát to vì trợ uy cho Mông.
Vương Tranh bị đuổi theo một đường, bỗng nhiên trong lúc này Sơn Mông lại bay lên trời mà đè xuống.
Lão hổ không phát uy thật sự cho rằng lão tử là con mèo bệnh nha.
“Ầm”
Sơn Mông một đầu chỏng gọng ngã xuống đất, mà Vương Tranh đã đ mượn lực rớt ra khoảng cách.
Trong nháy mắt khi va chạm, một quyền của Sơn Mông của đã đánh hụt, mà một chân của Vương Tranh đã đá trúng cổ họng Sơn Mông, vị trí này, cho dù người khổng lồ cũng phải bị đau một chút.
Sơn Mông ngồi trên mặt đất ho khan vài tiếng mới đứng lên được, nhưng mà biểu tình càng thêm phẫn nộ.
Vương Tranh không ngừng vận chuyển bí quyết Quy Nhất, triệu tập lực lượng bằng không căn bản đánh người khổng lồ không xi nhê, quả thật ưu thế tiên thiên này không có cách nào khác để so sánh, nhưng nếu để Vương Tranh tích tụ đầy đủ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chien-phong-bao/3173214/quyen-16-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.