Tháng mười, Chu Kính Niên và Phương Tranh lại lần nữa chuẩn bị trở về Lệ Thành thăm bà ngoại. Trên đường từ nhà đến sân bay Phương Tranh ngáp không ngừng, cậu ngồi ở trong xe mơ màng như sắp ngủ, Chu Kính Niên thấy cậu có vẻ khốn đốn, không khỏi nhíu nhíu mày: “Có chỗ nào không thoải mái hay không?”
Mấy ngày nay Phương Tranh cũng không biết làm sao, cậu luôn cảm thấy buồn ngủ, ăn cơm cũng không ngon, tối hôm qua hai người về đến nhà anh vào nhà tắm pha nước tắm sau khi trở ra thì thấy Phương Tranh đã ngồi ngủ ở trên sô pha.
“Không có.” Phương Tranh lười biếng dựa vào lưng ghế, nói: “Chắc là thời tiết dạo này rất tốt nên chỉ muốn ngủ.” Nói xong lại ngáp một cái.
Chu Kính Niên vẫn không yên tâm, lúc trước Phương Tranh còn làm việc ở quán bar anh cũng không thấy vào ban ngày mà cậu lại mệt mỏi thành như vậy, anh nói: “Chờ sau khi đến Lệ Thành sẽ đi kiểm tra sức khỏe.”
Phương Tranh ngoài miệng nói không cần như vậy, đôi mắt lại càng ngày càng không mở ra được, cậu điều chỉnh lại dáng ngồi, thanh âm càng ngày càng nhỏ: “Em ngủ một lát, tới nơi kêu em……”
Bộ dạng này của Phương Tranh làm Chu Kính Niên rất lo lắng, anh vỗ vỗ mặt Phương Tranh bảo cậu đừng ngủ, nhưng kêu một hồi mà Phương Tranh vẫn ngủ.
Chờ đến khi máy bay cất cánh một lúc sau Phương Tranh lại muốn ngủ, Chu Kính Niên không cho cậu ngủ lôi kéo cậu nói chuyện phiếm, nhưng Phương Tranh thật sự quá mệt nhọc Chu Kính Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chi-so-chung/1317683/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.