Từ ngày xem phim kinh dị Chu Kính Niên cảm giác Phương Tranh né tránh anh khi anh cố ý hoặc vô tình đụng vào người cậu.
Chu Kính Niên cũng thuận thế thu liễm một chút.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, có đôi khi đi học gặp trời mưa Chu Kính Niên phải ngồi xe buýt đến “thành trong thôn” rồi lại cùng Phương Tranh ngồi xe buýt đi đến trường học.
Thừa dịp trên đường đi đến quán bar Chu Kính Niên vào cửa hàng bán quà tặng ven đường chọn hai cái nón cùng kiểu dáng màu sắc còn có hai khăn quàng cổ, bỏ vào hai cái túi khác nhau.
Chu Kính Niên đem một cái túi đưa cho Phương Tranh: “Cái này cho cậu.”
Phương Tranh nhìn nhìn cái túi xua tay cự tuyệt: “Tôi không cần cái này.”
Chu Kính Niên không nói lời nào, đôi mắt nhìn Phương Tranh tay vẫn cầm cái túi giơ lên bất động.
Phương Tranh đau đầu nhưng cậu vẫn kiên định nói: “Tôi không cần cái này, quần áo mùa đông của tôi đều có mũ, mang thêm cái này thật không tiện.” Cậu cầm cái túi kia nói: “Tôi cầm đi cất cho cậu.”
Chu Kính Niên vội vàng thu tay trở về, trong mắt có một tầng mất mát, thấp giọng nói: “Tôi đi cất.” Nói xong, xoay người đi vào.
Phương Tranh nhìn anh đi vào phòng mới nhịn không được lộ ra biểu tình đau đầu rối rắm. Cậu không biết sau khi Chu Kính Niên đi vào dưới ánh mắt kinh ngạc của nhân viên tiêu thụ đem túi cất vào cặp sách, sau đó vẫn làm ra vẻ bình thường, người khác nhìn không ra nhưng Phương Tranh khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chi-so-chung/1317648/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.