Anh mở cánh cửa ra vốn nghĩ muốn chạy như điên rời đi, nhưng sau khi cửa mở bước chân anh lại bị giữ chặt không thể rời bước.
“Nhu Nhu!”
Anh ngồi xổm xuống đem cô ôm lấy, bước vào phòng cô ngay lúc anh đem cô đểvào trên chiếc giường mềm mại hốc mắt cô lại chảy ra một giọt lệ.. .
“Nhu Nhu!”
Anh tưởng rằng cô đã tỉnh, nhưng sau đó anh mới phát giác là không phải.
Anh lau đi dòng nước mắt chảy trên má cô, cô bởi vì bi thương quá độ màkhóc ở trong mộng, mà sự đau khổ của cô là do anh mang đến , là anh íchkỷ nên mới đem thống khổ đưa đến cho cô, là anh không để ý đến cảm thụcủa cô, chính tay anh đem cô đẩy vào vực sâu tội lỗi.
Tay anh nắm lấy tay cô, anh vì sự bất lực trước mắt và yêu đến đau khổ không lối thoát mà rơi lệ…
Nước mắt rơi xuống gương mặt cô, khiến cô bừng tỉnh.
“Thư Duy!”
Anh xoay người muốn né ra, mà cô lại nhanh hơn ôm lấy anh.
“Đừng… Đừng không để ý tới em.. . ” Cô khóc.
“Đã khuya rồi, em ngủ đi.” Anh cắn môi, đè nén đau đớn trong lòng.
“Tại sao trốn tránh em? Tại sao lại tổn thương em?” Hai mắt cô đẫm lệ mơ hồ hỏi.
“Anh không có.” Anh vô lực đáp lại.
“Anh có!” Cô tố cáo.
“Nhu Nhu, thanh tỉnh chút, chúng ta… Không có khả năng! ” Anh gầm nhẹ, tâm như bị xé rách đau đớn.
Không khí phảng phất làm anh hít thở không thông rồi dường như lặng im, hồi lâu sau lại vang lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chi-luyen/95980/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.