Thiên Kỳ chậm rãi quay lại, ánh mắt chạm mắt cô, hắn vẫn mang dáng vẻ của một tảng băng ngàn năm, đôi mắt đen thâm sâu là thứ che dấu cảm xúc mộtcách hữu hiệu, hàng lông mày đen rậm, sóng mũi cao thẳng, cả người hắntoát lên khí chất vương giả, cao quý không thể tiếp cận.
Âm thanh vẫn lạnh nhạt như cũ, Tinh Nghiên nhanh chóng điều tiết cảm xúc hoảngloạn của mình. "Dù sao mày cũng đang mang một ngoại hình khác, anh ấy sẽ không nhận ra.", cô tự nhủ, nhanh chóng che đậy vẻ hoảng sợ, dù sao côcũng từng là người lãnh đạo Tinh Bang, nếu ngay cả cảm xúc còn khôngkiềm chế được thì chắc năm 4 tuổi cô đã chết cùng cha mẹ rồi.
Lạnh nhạt nhưng xa cách, Tinh Nghiên nhìn thẳng vào mắt anh: "Thì ra là Quách Diệp tiên sinh, xin hỏi tìm tôi có việc gì?"
Thiên Kỳ đút hai tay vào túi quần, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên một đường khónhìn thấy, hắn nhìn cô: "Tôi không thể cùng Tinh Nghiên tiểu thư ăn mộtbữa tối sao?"
Tìm một người vốn không thân thiết để ăn tối? Đang kể chuyện cười sao? Việc vô vị như vậy có đánh chết cô cũng không tin.
"Theo tôi được biết, Quách Diệp tiên sinh không phải là người làm việc không có mục đích."- Tinh Nghiên nhìn hắn nói.
Thiên Kỳ cười lạnh, chậm rãi bước đến chiếc bàn ăn sang trọng rồi ngồi mộtbên, đưa mắt nhìn cô: "Có ngại hay không cùng tôi dùng bữa?"
Tinh Nghiên thoáng ngạc nhiên nhưng nhanh chóng mỉm cười lịch sự, cô bướcđến bên bàn, ngồi xuống. Phục vụ lúc này cũng bước vào, cung kính rótrượu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chap/129895/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.