Từ bệnh viện trở về, biệt thự của Tinh gia độc một màu trắng tinh khôi,bước qua cánh cổng, cô được Quốc Hưng đỡ lên phòng, từ lúc ở bệnh việnđến về nhà anh luôn rất quan tâm cô, có những cử chỉ chăm sóc rất âncần, nhưng thế thì sao chứ? Người anh yêu cũng không phải cô mà người cô yêu chắc chắn không là anh.
Quốc Hưng đỡ cô ngồi xuống sofa,Tinh Nghiên cố thế nào cũng không gạt tay anh ra được, anh ngồi cạnh cô, rồi nói: "Vết thương trên người em không có gì quá nghiêm trọng, nghĩngơi vài ngày sẽ khỏi thôi."
Tinh Nghiên không nói gì, chỉ chống tay lên thành sofa đôi mắt nhắm lại như đang ngủ.
Quốc Hưng có một số việc phải trở lại Tạ thị, anh rời đi, còn mình cô trongcăn phòng lớn. Tinh Nghiên nhìn quanh một vòng, khắp phòng đều là nhữngmàu sắc lóa mắt, tủ sách, kệ trưng mỹ phẩm, gấu bông, toàn là mấy thứcủa mấy cô tiểu thư nhà giàu.
Chẳng thèm quan tâm, Tinh Nghiên nhảy lên thành đá kế bên cửa sổ nhìn xuống bên dưới.
Có lẽ khi màn đêm buông xuống, nỗi cô đơn sẽ dâng lên, ban ngày bạn có đeo bao nhiêu loại mặt nạ kiên cường đi chăng nữa thì chúng cũng vô hiệuvới uy lực của đêm đen.
Tinh phu nhân mở cửa căn phòng ra thìcũng phải ngỡ ngàng với không gian âm u này, bà giơ tay bật đèn rồi bêkhay thuốc đến cạnh cô ngồi xuống, Tinh Nghiên không nói gì mà Tinh phunhân cũng là mẫu phụ nữ trầm tính nên cả hai vẫn im lặng, cô để bà xử lý vết thương trên tay, con mình thì lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chap/129884/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.