Nhiệt độ không khí giảm mạnh vào thứ sáu cuối cùng của tháng 11, Triệu Dĩ Xuyên gần 10 giờ mới trở lại nơi ở của mình. Anh đứng ở huyền quan một lúc lâu, mới nhớ rằng buổi chiều Bùi Triết đã gọi điện đến.
Lúc đó phiên tòa đang họp nên anh không trả lời.
Sau đó, Bùi Triết gửi tin nhắn rằng cậu đã gửi một số thứ đến nhà anh, bởi vì anh không có nhà nên liền để chúng ở trước cửa.
Cái gọi là “một số thứ” là một chiếc áo khoác lông cừu mới toanh, có màu nâu nhạt ấm áp, không mang theo một chút công kích nào. Bùi Triết không gọi đó là “quà tặng”, Triệu Dĩ Xuyên cất chiếc áo khoác vào trong tủ quần áo, nghiêm túc ngắm nhìn một lát, nghĩ rằng nhất định phải có nguyên nhân khác, khả năng cao rằng Bùi Triết không biết đến ngày sinh nhật của anh.
Nghĩ rằng lúc này vẫn chưa gọi là quá muộn, Triệu Dĩ Xuyên dứt khoát gọi điện cho Bùi Triết.
Chưa chờ đến quá năm tiếng bíp đã bắt máy, nhưng truyền đến lại là một giọng nữ trong trẻo: “Chào anh Triệu, Bùi tổng hiện tại không tiện nghe máy, tôi là trợ lý của Bùi tổng, xin hỏi anh có lời gì muốn truyền đạt không?”
Giờ này vẫn còn làm việc?
Làm gì có công ty kỹ thuật công nghệ nào lại tàn nhẫn hơn công ty luật, Triệu Dĩ Xuyên thầm kinh ngạc.
Anh một lúc lâu vẫn chưa trả lời, giọng nữ đầu dây bên kia kiên nhẫn mà lặp lại lần nữa những gì vừa nói.
“À…… Phiền cô……” Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-chan/2754996/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.