Đó là giữa mùa hè 13 năm về trước, cô nhớ rõ năm ấy Nghi Thành vô cùng nóng bức, gió biển mang theo hơi ẩm cùng cái nóng oi bức cuốn cả thành phố vào trong một phòng tắm xông hơi, nhiệt độ mặt đất lên đến lúc đỉnh điểm, nội dung của buổi truyền hình thời sự thành phố mỗi ngày đều phát đi phát lại một tin tức: Kêu gọi người dân không nên ra ngoài khi không thực sự cần thiết để phòng tránh bị say nắng.
Lễ tốt nghiệp năm đó của trường trung học Nghi Thành chính là được tổ chức trong thời tiết như vậy. Như mấy năm trước, lễ tốt nghiệp sẽ được tổ chức sau khi học sinh biết được kết quả trúng tuyển, nhưng năm ấy không biết vì nguyên nhân gì mà nhà trường đã tiến hành tổ chức sau khi kỳ thi tốt nghiệp kết thúc được ba ngày.
Cô và Tạ Hoài Tây lần lượt là học sinh đại diện cho trung học cơ sở và trung học phổ thông, cả hai sẽ phát biểu thay mặt cho học sinh cấp ba tốt nghiệp của Nghi Thành.
Bây giờ nghĩ lại, hình như ngày đó là lần cuối cùng cô gặp Tạ Hoài Tây.
Lúc ấy đã xảy ra chuyện gì?
Thực ra Lâm Nhiễm cũng không nhớ rõ lắm, mấy năm đó chứng mất ngủ của cô ngày càng trở nên nghiêm trọng, rồi cũng mấy năm đã trôi qua, cho tới bây giờ trong đầu cô chỉ lưu lại một đoạn ký ức ngắn đầy mơ hồ.
Cô chỉ nhớ là lúc ấy trước khi cô phải lên sân khấu, thời tiết oi bức ẩm ướt cộng thêm ngủ không đủ giấc khiến cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cau-mat-ngu/457986/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.