Ai từng học ngữ văn thì đều biết, phía sau câu nói không cố ý xúc phạm thì phải thêm vào một lý do.
Nhưng đây lại kết thúc một cách đột ngột như vậy.
Rất giống với phần khoảng trắng trong phim điện ảnh.
Lý Tích Thần nhìn chằm chằm vào mặt sau của giấy note một lúc lâu, chợt thấy hai má mình nóng lên.
Sau đó cô tìm một tờ giấy note và viết: [Không có.]
Nhưng lại không có lý do nào để gửi đi.
Vấn đề này giống như một hòn đá nhỏ ném vào mặt hồ yên tĩnh, tuy không làm nên sóng to gió lớn, nhưng ít nhiều gì cũng gợi lên một làn gợn sóng.
Gợn sóng này mãi cho đến đêm khuya cũng không hề tan biến.
-
Ba giờ sáng, Trịnh Vân Phàm ở dưới lầu run lẩy bẩy không chịu nổi phải lên gõ cửa nhà cô.
Lý Tích Thần thông qua mắt mèo "mắt to trừng mắt nhỏ" với anh ấy.
Tiếng chuông cửa quanh quẩn trong nhà, kéo dài không dứt.
Lý Tích Thần vẫn không mở.
Vài phút sau, Trịnh Vân Phàm gọi điện thoại cho cô.
Lý Tích Thần cúp máy.
"Lý Tích Thần, cậu muốn tớ chết cóng à." Trịnh Vân Phàm ở ngoài cửa oán giận, "Đồ đạc của tớ đều ở trong nhà cậu."
Giằng co mười phút, Lý Tích Thần kéo tay nắm cửa xuống, sau đó nhanh chóng trở về phòng ngủ chính.
Trịnh Vân Phàm vừa vào nhà đã bị cô đóng sầm cửa vào mặt, hai mắt nhìn chằm chằm cửa phòng ngủ của cô, vô cùng muốn khoan một lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cau-co-doc/3388299/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.