Ring ring.
Điện thoại Chu Phàm để trên bàn rung lên hai tiếng.
"Ai thế ạ?" Chu Giai Giai buông miếng bánh mì quẹt mứt dâu trên tay xuống.
"Chú." cậu trả lời một cách ngắn gọn.
"Chú? Chú nhắn cho anh cái gì thế?" cô nói xong chạy qua bên cạnh cậu. Giao diện tin nhắn dừng lại ở trang có chú thích là chú.
"Để xem.. hai đứa đang ở Tự Do hả? Chú hỏi cái này làm gì?" cậu nghi hoặc nhưng vẫn trả lời.
Chú của Chu Chu: [Hai đứa đang ở Tự Do hả?]
Tiểu Phàm Phàm: [Vâng ạ. Chú có việc gì không?]
Chú của Chu Chu: [Phải có việc gì chú mới được liên hệ với mấy đứa hả?] *meme tủi thân*
Tiểu Phàm Phàm: [Chú biết ý cháu không phải thế mà.]
Chú của Chu Chu: [Chú hiểu rồi. Hai đứa hết thương chú rồi. Hai bảo bối chú chăm sóc đủ lông đủ cánh rồi, đang muốn rời khỏi chú chứ gì?] *khóc*
Tiểu Phàm Phàm:
Chú của Chu Chu: [E hèm! không đùa nữa. Chú nhắn cho hai đứa đúng là có việc thật. Là thế này, do ở Tự Do có người quen của chú, chú có nhờ người ta rảnh thì chú ý chăm sóc hai đứa một tí nên muốn báo cho hai đứa một tiếng thôi.]
Lần này đến cả Chu Giai Giai cũng thấy phiền.
Tiểu Phàm Phàm: [Chú à, bọn cháu cũng có phải là trẻ con nữa đâu.]
Chú của Chu Chu: [Chú biết, nhưng lỡ nhờ người ta rồi giờ bảo không cần nữa cứ cảm thấy kì kì sao ấy!]
Tiểu Phàm Phàm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-ta-danh-cho-nhau/2931408/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.