[Cậu đang ở đâu thế hả?] giọng người đàn ông đầy nội lực gầm lên qua điện thoại.
"Ôi chúa tôi, quý ông bên kia bình tĩnh đi nào. Tôi có đi đâu xa đâu." một anh chàng nước ngoài cao to, lực lưỡng, da trắng, gương mặt góc cạnh, hốc mắt sâu, đôi mắt mang màu xanh lá tươi, tóc xám khói vừa bước ra khỏi cổng an ninh.
Anh chàng cười cầm điện thoại ra xa tai vừa kéo vali ra khỏi sân bay.
[Charles Evans, cậu nói cho tôi biết cậu đang ở đâu?] bên kia phát ra tiếng thở dồn dập vì tức giận.
[Cậu có biết mình vừa mới khoẻ lại không hả?]
[Cậu mới vừa xuất viện chưa tới một tháng mà chạy đi đâu thế hả?]
[Lúc nghe thấy cậu xin nghỉ phép tôi không nên đồng ý ngay.]
[Tại sao tôi không hỏi cậu định làm gì trong kì nghỉ phép?]
[Ôi trời, điên mất thôi.]
Bên kia càng nói càng hăng, càng tức.
"John, tôi đâu phải người anh cần lo lắng đâu. Anh nên giành sức tìm kiếm ai đó đi." mặc dù nói chuyện qua điện thoại nhưng Charles vẫn nhún vai lắc đầu như đang nói chuyện trực tiếp vậy, nụ cười từ lúc nghe điện thoại khi nói câu này đã không còn.
[Tôi chắc chắn sẽ tìm ra người hại cậu. Nhưng cậu phải nói cho tôi biết cậu đang ở đâu?] John hoà hoãn cảm xúc nói.
"Tự Do." Charles mỉm cười nói.
[Cậu đến đấy làm gì?] bên kia nghe đến đây có lẽ đã được an ủi phần nào mà nhẹ giọng hơn.
"Tôi đến tìm người, đã khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-ta-danh-cho-nhau/2931383/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.