Kiều Tri Niệm mặc áo cử nhân chụp xong bộ ảnh tốt nghiệp, vừa quay đầu đã nhìn thấy Tần Dập và bé con đứng chờ mình ở chỗ cũ gần cổng.
Một lớn một nhỏ đứng dưới tán cây. Ánh nắng chiếu xuyên qua những chiếc lá làm trên người hai bố con loang lổ những vệt sáng màu vàng.
Ánh mắt của cô đong đầy sự dịu dàng, cô nâng vạt áo rồi chạy đến, mái tóc tung bay trên không.
Lúc sắp đến gần, ánh mắt sáng ngời của cô bỗng sững lại.
“Phụt…” Kiều Tri Niệm ôm ngực thở dốc, sau đó bật cười nhìn hai người.
Hai khuôn mặt gần giống nhau bị ánh mặt trời chói chang làm cho híp mắt lại, ngay cả cái nhíu mày và động tác đút một tay vào túi cũng y chang. Dù đã thấy nhiều lần, nhưng cô vẫn cảm thấy rất thú vị.
“Hai bố con có biết mình giống búp bê Nga lắm không?” Nói xong cô đưa tay lên làm động tác hợp lại làm một.
Thời tiết nóng bức, gò má Kiều Tri Niệm đỏ ửng, lộ ra hai lúm đồng tiền. Hơn một tháng không gặp, dáng vẻ đáng yêu xinh đẹp làm người đàn ông rung động.
Tần Dập ôm lấy Tần Lệ Hành, hôn lên khuôn mặt đỏ ửng của của cô: “Còn không phải do em sinh à?”
Sinh viên tốt nghiệp của các ngành đều đang đứng xung quanh, anh không xem ai ra gì mà cứ thân mật làm cô rất là ngượng. Cậu nhóc đã quen với việc bố mẹ nó có thể thân mật ở bất cứ nơi đâu, thế là cậu không thèm để ý nữa, quay đầu không nhìn, trong lòng lẩm nhẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-sau-nang/342009/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.