Kiều Tri Niệm ôm cậu nhóc mập mạp ngồi trên tấm thảm ngoài ban công để phơi nắng. Tần Lệ Hành chưa đầy bốn tháng nhưng nét mặt đã rất giống Tần Dập. Cậu nhóc ngồi không yên trong lòng mẹ, thỉnh thoảng cứ nhích tới nhích lui, bàn tay nhỏ bé bắt lấy những hạt bụi được chiếu sáng trong không khí, vừa khua tay vừa kêu ê a.
Tần Dập mở cửa lập tức nhìn thấy cảnh tượng yên bình này.
Kiều Tri Niệm nhìn chồng nở nụ cười ngọt ngào, sau đó xoay người con trai về phía anh.
Tròng mắt của cậu nhóc xoay tròn, vừa nhìn thấy ông bố đã mấy ngày không gặp, thế là vươn hai tay đến trước mặt anh, lẩm bẩm muốn anh bế.
Người đàn ông tiến lên hai bước, đôi mắt đen láy tràn ngập tình yêu, nhưng lại không chạm vào bàn tay nhỏ bé đang dang rộng.
“Con ngoan, người bố bẩn lắm, đợi bố tắm xong sẽ ôm con nhé.“
Sắp tới Kiều Tri Niệm sẽ về nước, vì muốn có nhiều thời gian ở nước Z với cô, cho nên mấy ngày nay anh dồn hết đống công việc ở tất cả các nơi lại để giải quyết cho xong, đã ba ngày hai đêm rồi chưa ngủ. Tròng mắt đỏ ửng và quầng thâm màu xanh nhạt như đang tố cáo sự mỏi mệt của anh.
“Anh không nghỉ ngơi đầy đủ rồi.”
Người phụ nữ đau lòng, nhưng cũng phải trách anh. Bàn tay mềm mại xoa huyệt thái dương cho anh.
“Anh mau đi tắm đi, lát nữa em sẽ xoa bóp đầu cho anh.”
Người đàn ông cúi người hít một hơi thật sâu, học theo giọng điệu cung kính.
“Tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-sau-nang/342004/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.