Người đàn ông có hơi tủi thân, đôi mắt hẹp dài lúc này đang cụp xuống khiến từ xinh đẹp mỹ lệ không nên đặt lên trên người anh lại xuất hiện.
Kiều Tri Niệm không nhìn thấy ánh mắt Tần Dập nên lá gan cũng lớn hơn, trong cơ thể như có một luồng sức mạnh tăng vọt. Khúc mắc của mình đã được mẹ tháo gỡ, cô cũng muốn người đàn ông này buông xuống tất cả rào cản. Nghĩ đến cuộc trò chuyện với mẹ khi nãy, tinh thần của Kiều Tri Niệm càng thêm hăng hái, nói hết toàn bộ những lời giữ kín trong lòng.
“Đầu tiên, ở đây không có gì không tốt cả, em rất thích. Thứ hai, anh rất tốt, vẫn luôn dịu dàng với em…”
Cô phơi bày những tâm sự của thiếu nữ ra trước mặt anh, nhưng từ đầu tới cuối vẫn luôn chôn đầu vào hõm cổ Tần Dập, giọng nói nho nhỏ chỉ đủ mình anh nghe. Kiều Tri Niệm sợ mình vô tình buông tay ra thì lúc đối diện với anh sẽ luống cuống đỏ mặt, sau đó không biết nên nói thế nào nữa.
“Mặc kệ anh là ai, chỉ cần anh đối xử tốt với em là được.”
Đôi mắt ngấn nước của cô đột nhiên tỏa sáng rực rỡ, giọng nói ngày càng ấm áp.
“Người kiêu ngạo như anh cũng sẽ chăm em uống thuốc khi em bệnh, suy xét đến từng bữa ăn của em mà xuống bếp, sẽ vì em mà nghĩ về tâm tư của con gái, làm tất cả mọi chuyện để em được vui vẻ.”
“Quan trọng nhất là… anh yêu em.”
Kiều Tri Niệm vòng tay quanh cổ Tần Dập, cánh môi nói ra lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-sau-nang/341971/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.