Chuyện cầu hôn và đăng ký kết hôn đều do Tần Dập lên kế hoạch từ trước, Kiều Tri Niệm là người cuối cùng biết đến chuyện này.
Từ đầu đến cuối Lục Duy đều cảm thấy chú mình quá là “thẳng nam”, nhưng Kiều Tri Niệm lại rất thích căn phòng đầy hoa hồng kia.
Khi hoa sắp tàn, cô buộc lại và treo lên hong gió để làm thành hoa khô.
“Nếu em thích hoa hồng thì anh sẽ tặng thêm, không cần phải giữ lại đâu.”
Kiều Tri Niệm lắc đầu, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn hoa hồng trong tay, cẩn thận dùng dây buộc lại rồi cắt bỏ phần dây thừa.
“Đây là hoa hồng cầu hôn, rất có ý nghĩa, sau này có thể cho cục cưng xem.”
Người đàn ông nghe thế thì lòng nóng lên, mua về rất nhiều bình hoa. Chờ đến khi hoa làm xong, không chỉ cắm đầy phòng ngủ mà toàn bộ toà chính và cả toà phụ hai bên cũng được đặt rất nhiều bình hoa khô.
Từ ngày nhận giấy đăng ký kết hôn, hai người liền chuyển đến phòng ngủ công chúa màu hồng trên tầng sáu.
Kiều Tri Niệm bước ra khỏi phòng tắm, thấy Tần Dập ngồi một mình trên ghế sô pha nhỏ có lưng ghế hình tai thỏ thì cười đến run cả người.
“Em cảm thấy…”
Cô ngồi lên đùi anh, dựa vào bờ vai rộng, người đàn ông thuận thế ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, kéo người vào lòng. Đôi mắt đen láy có hồn nhìn Kiều Tri Niệm, chờ cô nói tiếp.
“A Dập, anh và cái ghế này nhìn không hợp.”
Sau ba tháng, cơ thể của Kiều Tri Niệm đã ổn định lại, chứng biếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-sau-nang/341962/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.