Cách khoảng thời gian Tống Hoài Cẩn nói chỉ còn một ngày, cơ thể của Tần Dập đã hồi phục, ngày mai anh sẽ quay lại Thái Lan.
Tối đó, Kiều Tri Niệm ngơ ngác ngồi một mình trên giường. Từ lúc ở cạnh Tần Dập, cô ngày càng thích ngẩn người.
Không biết trong nhà bây giờ thế nào rồi nhỉ? Cô nhớ nhà quá, gần đây lại nhớ nhiều hơn.
“Cốc cốc.”
Một người phụ nữ da nâu đẩy xe đồ ăn bước vào, đặt từng món lên bàn.
Lúc ở biệt thự bên Thái Lan, Kiều Tri Niệm vẫn thường xuyên được ăn những món của quê nhà, có lẽ đầu bếp ở đây không biết nấu đồ ăn của nước Z.
Cô nhìn bàn cơm tinh tế, chẳng có tâm trạng ăn uống gì.
Trong nhà Kiều Tri Niệm cũng có đầu bếp, nhưng đa số đều là mẹ tự tay xuống bếp, bỗng nhiên cô lại thèm ăn canh cá mẹ làm.
Tần Dập vừa bước vào đã nhìn thấy cô gái nhỏ mặt ủ mày ê nhìn chằm chằm cái bàn.
“Em không thích à?”
“Xin lỗi em, ở đây không có đầu bếp biết làm đồ ăn của nước Z. Ngày mai chúng ta trở về rồi.”
Khẩu vị của Kiều Tri Niệm thanh đạm, bữa này không ăn được bao nhiêu, thế nhưng dĩa trái cây bên cạnh lại bị cô chén sạch sẽ.
Cơm nước xong xuôi, sau khi tắt đèn, Kiều Tri Niệm nằm trên giường. Cánh tay to lớn của người đàn ông phía sau lại bắt đầu không thành thật, trượt lên người cô, vuốt ve giữa hai bầu ngực.
”Đừng mà…”
Cô gái nhỏ lầm bầm, Tần Dập chưa bao giờ nghe lời cô về chuyện này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-sau-nang/277920/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.