Ánh sáng len qua khe hở giữa tấm rèm cửa sổ dày nặng đang khép và sàn nhà, rọi vào trong.
Kiều Tri Niệm mơ màng mở mắt, chống hai tay ngồi dậy. Đã ba ngày kể từ sau đêm đó, tối nào người đàn ông ấy cũng đến hành hạ cô.
Bần thần một hồi, Kiều Tri Niệm ngồi dậy đi vào phòng vệ sinh, đứng trước bồn rửa mặt nhìn mình trong gương.
Trên làn da trắng như tuyết hiện lên đầy các vết đỏ mờ ám, tinh dịch trắng đục chảy dọc theo bắp đùi, chân tay vẫn chưa hết đau nhức, hoa huyệt gần như tê dại, cơ thể cứ như không còn là của cô nữa.
Kiều Tri Niệm tẩy sạch cơ thể bằng nước ấm, lúc quấn khăn tắm đi ra ngoài đã thấy quần áo mới được đặt sẵn trên giường, bàn ăn cũng bày sẵn hai phần đồ ăn sáng.
Hai ngày nay đều như vậy, cô chưa từng ra khỏi căn phòng này. Mỗi ngày sẽ có người mang quần áo mới đến, đồ ăn cũng được dọn sẵn, lần nào cũng là hai phần, Tần Dập sẽ đến ăn cùng cô.
Kiều Tri Niệm ngẩn ngơ mặc quần áo vào rồi ngồi trên mép giường.
Tiếng mở cửa phòng “ken két” vang lên, người đàn ông cao lớn đi vào, thấy tóc của cô ướt nhẹp thì nhíu mày.
“Sao em không sấy tóc? Để tóc ướt sẽ bị bệnh đấy.” Anh vào nhà vệ sinh lấy máy sấy ra, động tác dịu dàng sấy tóc cho cô.
Kiều Tri Niệm không ngờ anh lại làm như vậy nên hơi ngẩng ra. Cử chỉ và giọng nói dịu dàng của người đàn ông làm cô không thể thốt ra lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-sau-nang/277911/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.