Ăn xong anh vội lau dọn chén bát, còn cô đi lên phòng thay chiếc váy hôm qua cô vừa mới mua. Cô dặm tí phấn và son rồi đi xuống dưới nhà. Nhìn thấy cô anh ngớ người tại chỗ, cô phải lay anh mãi anh mới thoát khỏi một mớ tương tư đó.
“Em mặc như này là muốn đi đâu đây?”
“Không phải lúc trước anh bảo sẽ dẫn em đi biển sao? Anh quên mau thế.”
“Anh nhớ mà. Nhưng sao em vẫn còn nhớ thế?” Anh có hơi bất ngờ.
“Làm sao mà em quên được.”
“Em không tính rủ mọi người đi à?”
“Bây giờ ai cũng bận hết rồi, còn mỗi em với anh là rảnh thôi. Anh không đi em đi một mình.”
“Ấy thôi. Anh đi với em.”
“Thế thì đi thôi. Let’s goooo.”
Cả hai bắt chuyến xe buýt đi ra biển. Khoảng chừng 1 tiếng sau thì tới nơi. Cô bước xuống xe và đi ra bãi biển ở gần đó, cô hít thở không khí bãi biển buổi sáng sớm vừa bước dạo ở quanh đó. Anh đứng từ phía sau nhìn ngắm người con gái anh yêu ở đằng trước.
“Anh đứng đấy làm gì thế? Lại đây chơi với em nè.” Cô gọi anh.
“Anh tới liền đây.”
Cả hai cùng nhau vui đùa, dạo bước trên bãi biển dưới ánh bình minh tuyệt đẹp kia. Họ như một cặp đôi đang trong giai đoạn yêu nhau mặn nồng vậy, như thể họ đã được chọn sẵn sẽ là định mệnh của nhau.
Vui đùa một hồi cũng đã đến giữa trưa. Anh và cô đến một nhà hàng ven biển để ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-muon-mang/3589650/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.