Trước mặt cô, cô thấy anh đang ôm ấp Ninh Hạ đi vào nhà. Có lẽ vì trời tối và trong nhà cũng không sáng đèn nên hai người không thấy cô. Cả hai ôm ấp, hôn lấy nhau, từ từ cởi những phụ kiện ở trên người bỏ xuống sàn. Cô không thể nhịn được nữa, cô không thể nhìn thấy cảnh này được nữa, cô bắt đầu khóc, những nước mắt ấy cuối cùng lại rơi xuống lần nữa vì anh.
Hai người họ nghe được tiếng ai đó khóc liền sợ hãi. Anh ôm cô trong lòng rồi đi tìm công tắt đèn. Vừa bật lên, anh thấy cô đang khóc ướt đẫm cả mặt.
“Vĩnh... Vĩnh Hi... sao em lại ở đây?”
“Nếu tôi không ở đây, làm sao biết được hai người đang làm gì sau lưng tôi chứ?”
“Vĩnh Hi à, mọi chuyện không như em nghĩ đâu.” Anh lo sợ rồi chỉ tay về hướng Ninh Hạ. “Là cô ta, cô ta dụ dỗ anh chứ anh không hề muốn phản bội em. Vĩnh Hi, em hãy tin anh.”
“Tin anh? Anh muốn tôi tin anh thêm lần nào nữa đây?”
“Vĩnh Hi à, em đừng như vậy nữa được không? Anh đã bảo cô ta dụ dỗ anh, anh không có bất cứ tình cảm gì với cô ta hết.”
“Không có? Không có mà anh âu yếm cô ta từ cửa vào tới tận đây mà không hề biết tôi có mặt ở đây sao? Anh có biết là tôi đã dành ra cả ngày để tổ chức sinh nhật cho anh không? Anh có biết rằng lúc anh say rượu anh chửi thức ăn của tôi chỉ cho chó ăn thôi không? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-muon-mang/3589644/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.