“Anh dám hôn cô ta trước mặt em sao?” Ninh Hạ hờn dỗi.
“Anh xin lỗi mà, anh phải làm như vậy để cô ta không nghi ngờ chứ. Cô ta ngốc lắm, nói ngọt mấy cô là cô ta siêu lòng liền."
“Cô ta phiền phức thật. Anh mau chia tay với nó lẹ đi để còn công khai em chứ. Quen lén lút vậy quài em không thích chút nào.”
“Thôi mà, đợi thêm anh thời gian đi. Anh phải moi móc được tiền của nhà nó đã rồi mới chia tay được.”
“Khi nào mới moi móc được?”
“Sắp rồi, em rán đợi anh nha. Bây giờ anh sẽ trả cho em hết những gì hôm nay em đã chịu đựng.”
“Anh nói đó nha.” Ninh Hạ liền vui vẻ trở lại.
Cả hai cùng nhau vào khách sạn ở gần nhà cô. Và ở phía xa kia, có một người đã thấy hết được những hành động đồi bại của hai người đã làm sau lưng Vĩnh Hi.
“Mày nhất định sẽ phải trả giá cho những gì mày đã làm hôm nay. Tao nhất định sẽ trả thù.”
Sáng hôm sau.
Vĩnh Hi trông có vẻ đã vui trở lại, cô hớn hở đi vô lớp.
“Có chuyện gì vui mà cậu cười dữ thế?” Tiểu Mỹ hỏi.
“À, chỉ là... hôm qua tớ...” Cô ấp úng trả lời.”
Đúng lúc này Tử Kỳ đi vào lớp.
“Hôm qua cậu sao?” Tiểu Mỹ đưa cặp mắt long lanh nhìn cô.
“Hôm qua tớ qua nhà Nhất Vương.”
Tử Kỳ liếc nhìn cô khi nghe cô nhắc tới tên Nhất Vương.
“Qua nhà Nhất Vương?” Viên Viên hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-muon-mang/3589639/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.