Vì cả Yukio lẫn Sashiko đều thương tích đầy mình nên chỉ có thể dựa vào nhau mà ra khỏi rừng. Từ trang viên mà nhà Haruno ở ra đến chỗ này mất đến hai giờ chạy xe, bây giờ cả hai lại cuốc bộ, đã vậy còn lê lếch rất thảm thương, thành thử đi hơn 30 phút rồi mà vẫn chẳng đi được bao xa
Rất may, đúng lúc Sashiko vừa định bỏ cuộc chờ người đến giúp thì một chiếc xe đã chạy đến
"SASHIKO". Itachi từ trên xe phóng xuống và túm lấy Sashiko
"Sao em lại ra nông nổi này?". Itachi gấp gáp hỏi. "Là ai? Là tên nào khiến em bị thương như thế này? Nói với anh hai đi, anh hai đập chết cha nó cho em xem"
"Không sao". Sashiko nói. "Em đã giải quyết rồi"
"Ai đây?". Itachi lúc này mới ngó sang Yukio
"Yukio". Sashiko giới thiệu. "Bạn mới của em, cậu ấy nhận lệnh bắt cóc Sakura nhưng giờ đã hiểu ra và là bạn của em"
"Người Hanae?". Itachi hơi nhíu mày
"Yukio, đây là anh trai tôi". Sashiko nói. "Cậu gọi ảnh Itachi là được"
"Hello". Yukio vẫy tay
"Là cô ta đánh em phải không?". Itachi nói
"Đúng vậy". Sashiko đáp. "Nhưng giờ cậu ấy đã hiểu ra và tụi em đã là bạn. Sắp tới Yukio sẽ ở lại Trái Đất"
"Ai cho phép em tự tiện quyết định vậy hả?". Itachi nhéo tai Sashiko
"Đau em anh hai". Sashiko la ó
Hồi lâu sau, Itachi khẽ thở dài, buông tha cho tai của Sashiko
"Chuyện này để sau rồi tính đi". Anh nói. "Giờ cả hai người đều phải nghỉ ngơi, mau lên xe đi"
Ba người lên xe, Yukio theo Sashiko ngồi ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-la-chuyen-mua-dam-tham-lau/241514/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.