7
Tôi vượt qua các vòng thi một cách thuận lợi, tiến vào vòng chung kết.
Cư dân mạng khen tôi là thiên tài mỹ thuật, ban giám khảo đều cho rằng tôi sẽ là quán quân cuối cùng.
Tại hiện trường vòng chung kết, phía dưới sân khấu ngồi đầy những người hò reo cổ vũ cho tôi.
Mẹ tôi đặc biệt hưng phấn, hếch răng khoe khoang: "Trình Thập Nghi là con gái của tôi! Con bé chính là họa sĩ thiên tài được cư dân mạng công nhận! Đôi tay khéo léo đó là do di truyền từ tôi!"
Bố tôi hét lớn: "Con bé là ngôi sao nghệ thuật tương lai, con bé là niềm tự hào của chúng ta!"
Trình Cửu Tư bị bỏ rơi, thì lại hung hăng nhìn tôi trên sân khấu.
Sân khấu rực rỡ, trước mặt tất cả máy quay.
Tôi tùy ý vung cọ vẽ, dồn hết tất cả nỗ lực bao năm qua.
Khi tôi nộp tranh ứng tác của mình, đã trực tiếp làm kinh ngạc tất cả mọi người.
Bức tranh của tôi được trình chiếu trên màn hình lớn, khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Không ngoài dự đoán, quán quân giải đấu chính là tôi.
Nhưng ngay sau khi người dẫn chương trình tuyên bố tôi là quán quân, cánh cửa lớn hiện trường bị người ta đẩy mạnh ra.
Tống Lịch xuất hiện trong sự vây quanh của vệ sĩ, lớn tiếng gào: "Ai cho phép em đến đây tham gia thi đấu? Quán quân giải đấu sẽ ký hợp đồng với đội quốc tế, quanh năm ở nước ngoài phát triển! Em muốn âm thầm rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-cam-gia-doi/3746911/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.