Đêm nay khi Thần Diệp ra về Lục nữ sĩ kiên trì đưa cậu đến dưới lầu, bà nói: “Thần Diệp, để chúng ta trở thành người nhà vẫn là kỳ vọng của dì, dì cũng hi vọng con cho Dư Chu một cơ hội, nhưng ai cũng không thể miễn cưỡng con, chính con suy nghĩ thật kỹ, được không?”
Thần Diệp rất cảm kích, vị trưởng bối này vẫn đối với cậu thương yêu rất nhiều, cho dù nói mong đợi nhưng một chút chân tướng cũng không che giấu cậu, đem quyền lợi lựa chọn toàn bộ đặt ở trên tay cậu.
Thần Diệp không biết Thẩm Dư Chu đến cùng có ý định gì, có lẽ là thuần túy không có mặt mũi nói với cậu muốn bắt đầu lại từ đầu, nếu chỉ là như vậy, không đáng phải nhờ Lục nữ sĩ “Thăm dò ý tứ”, tiếp tục nước ấm luộc con ếch cũng là sách lược tốt.
Chuyện này nếu phải tiếp tục suy đoán, bỏ qua một chút tự luyến của bản thân có thể Thẩm Dư Chu cũng cảm thấy được cậu còn có mấy phần nghiêm túc nhưng không nắm chắc được, có mấy lời một khi tự mình nói ra khỏi miệng sẽ không hợp với quy tắc trò chơi cho nên trước tiên chỉ có thể nhờ người khác tìm hiểu ý tứ của cậu?
Bất kể nói thế nào, tất cả đều là an bày sắp xếp, chỉ tiếc, Lục nữ sĩ không thuận theo sự an bài sắp xếp của Thẩm Dư Chu.
Nhưng chuyện này lộ ra ngoài chỉ là do Thẩm Dư Chu đơn phương muốn hợp lại, mà mẹ ruột lại ra tay giúp đỡ, xem ra là nghiêm túc.
Rét đậm, gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ca-thanh-van-dai-vu-thi/201171/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.