Thẩm Dư Chu cấp tốc kéo thắng tay, không kịp chờ đợi vội vàng chạy xe đi.
Từ gương chiếu hậu vẫn có thể nhìn thấy giao lộ kia, chú rể dìu cô dâu lên xe, như là ăn mừng mình rốt cục được toại nguyện, tiếng hoan hô của mọi người như sấm động.
Thần Diệp ngồi lệch qua ghế phụ không nhúc nhích, cũng không nói, càng không quay đầu lại.
Thẩm Dư Chu cũng không biết nói gì thích hợp, chỉ có thể dùng hết mọi khả năng nhanh chóng đem hình ảnh kia quăng ra xa. Lúc nãy người ở đầu hẻm vui vẻ ra mặt nghênh đón thân nhân. Và người đó cũng từng nói với Thần Diệp chuyện thiên trường địa cửu. Quan trọng là khi tình địch hoàn mỹ bỏ cuộc thì mình nên cao hứng, nhưng Thẩm Dư Chu không cao hứng nổi, sung sướng cũng không có. Không biết đến cùng tình cảm của Thần Diệp giành cho người kia sâu bao nhiêu, người mà đã từng làm chỗ cho mình dựa vào, khi bụi bậm lắng xuống( trần ai lạc định) rốt cục lại để người khác dựa vào, nếu Thần Diệp không thèm để ý vừa nãy sẽ không trốn ở trong một chiếc xe taxi không quấy rầy len lén nhìn.
Thẩm Dư Chu rất muốn nói chuyện với người bên cạnh, em còn có anh nhưng cũng không đủ lập trường để nói. Xe từ khu dân cư lái ra ngoài, đại lộ trước mắt mở ra một con đường lớn, anh không biết nên đem Thần Diệp đi tới nơi nào. Bọn họ quen biết mười năm, cho tới bây giờ ở thành thị này bất luận nơi nào cũng đã từng đi qua, thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ca-thanh-van-dai-vu-thi/1319859/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.