🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chờ thời điểm ý thức được ý nghĩ này rất không hiền hậu thì Yến Luật mím môi, vội vàng nén lại ý cười, sau đórất trượng nghĩa rất quân tử ôm chặt Ôn Tửu, nhẹ giọng hỏi: “vậy tôi ômem lên xe nghỉ một lát nhé?”

“Tôi không sao, chỉ chút nữa là tốt ngay thôi.” Ôn Tửu thò tay đẩy Yến Luật ra, “anh không cần phải vịn chặt như vậy, tôi cũng không choáng váng nghiêm trọng như vậy.” Chỉ là tim đậpnhanh hơn, đầu óc choáng váng vô lực, nhưng còn chưa tới mức té xỉu bênđường.

Yến Luật cúi đầu nhìn gương mặt cô cô, thân thiết hỏi: “Sao em lại choáng váng khi thấy máu?”

Ôn Tửu trước giờ luôn luôn độc lập mạnh mẽ ở trước mặt anh cũng có chút khó xử.

Cô thấp giọng giải thích nói: “Trước kia tôi không có tật xấu này, bảy năm trước…” Nói đến đây, cô hơi tạm dừng: “chính mắt tôi nhìn thấy một người bạn rơi từ trên lầu xuống… từ đó vềsau tôi không thể nhìn thấy người chảy máu trên mặt, đây chính là mộtchướng ngại tâm lý.”

Ôn Tửu phát hiện chính mình có chướngngại tâm lý này chính là vào lúc đánh đập Thương Cảnh Thiên. Đó là lầnđầu tiên Ôn Tửu ra tay độc ác đánh người, trong lúc đau đớn tức giận, cô đã ra tay rất nặng, Thương Cảnh Thiên bị đánh chảy máu mũi, thậm chícòn rơi cả răng.

Ai biết, nhìn thấy máu tươi trên mặt anh ta khiến Ôn Tửu đột nhiên nghĩ tới cảnh tượng mặt mũi máu me bi thảmcủa Dịch Đường sau khi ngã xuống, lập tức hoảng hốt choáng váng đầu óc,thân thể như bị rút hết sức lực trong nháy mắt. Lần đó, may mắn NguyễnThư đi cùng cô, thấy sắc mặt cô không đúng nên nhanh chóng đỡ cô đi.

Về sau Ôn Tửu phát hiện, khác với nhữngngười khác, cô không phải cứ thấy máu là choáng váng, chỉ khi đối mặtvới người chảy máu trên mặt thì mới có phản ứng như vậy. Chướng ngại tâm lý này chính là bị màn ngã tầng của Dịch Đường kích thích, mỗi lần nghĩ đến Dịch Đường cô đều cảm thấy rất khổ sở, cho nên cách bảy năm rồi,gặp lại Thương Cảnh Thiên cô vẫn không nhịn được muốn xử lý anh ta.

Thời gian không khỏe ngắn ngủi trôi qua rất nhanh, Ôn Tửu nói: “Tôi không sao, đi thôi.”

Không đến hai phút, cô đã khôi phụctrạng thái bình thường, bình tĩnh đẩy cánh tay Yến Luật ra, bóng lưngyểu điệu lại một lần nửa thẳng tắp, cứ như sự nhu nhược trong nháy mắtvừa rồi đều là ảo giác của Yến Luật.

Yến Luật hậm hực thở dài, thời gian cô thấy máu là choáng váng cũng quá ngắn ngủi.

Địa điểm ăn cơm là Kim Bích Các, là nhàhàng đặc sắc nhất cũng như sang trọng nhất bên hồ Kim Ba, chỉ mới khaitrương hai tháng mà làm ăn vô cùng phát đạt, phải đặt trước cả một tuần. Vừa khéo ông chủ của Kim Bích Các là bạn tốt của Kỷ Lan, Yến Luật liềngọi cho Kỷ Lan để cho cậu ta bố trí.

Từ bên ngoài nhìn vào, Kim Bích Cáctuyệt đối không giống nhà hàng, đi vào dọc theo một đường mòn yên tĩnh,hai bên là hai nhà tầng nhỏ, bên sáng bên tối, lấy khoảng không hànhlang ở giữa làm điểm nối, nhà phía đông là cơm Trung, nhà phía tây làcơm Tây.

Dưới ánh đèn, đồ đạc hai bên tòa nhà có phong cách không giống nhau, phía đông thì cổ kính, phía tây lại sang trọng huy hoàng.

Yến Luật báo tên lên xong, nhân viênphục vụ nhiệt tình dẫn hai người đi đến trước một phòng trên tầng hai,nhẹ nhàng đẩy cánh cửa khắc gỗ hoa ra.

“Hai vị mời vào bên trong.”

Yến Luật đang muốn đi vào, đột nhiên cửa phòng đối diện mở ra, từ bên trong đi ra một người đàn ông cao gầy tuấn tú, khoa trương kêu lên: “Oa, thật trùng hợp, cậu cũng ăn cơm ở đâysao?” Sau đó liền quay đầu nói vọng vào bên trong phòng: “Lão Dung, YếnLuật cũng ăn cơm ở đây.”

Yến Luật thực không nói gì nhìn Kỷ Lan.

Căn phòng này anh đã đặt sẵn, thế mà cậu ta còn có mặt mũi làm bộ ngẫu nhiên gặp mặt, hiển nhiên, chỉ số thôngminh của Kỷ Lan chưa từng khôi phục lại từ lúc gặp vợ cậu ta.

Lập tức, Dung Kiền cũng đi ra khỏiphòng, ánh mắt hai người đều dừng trên người Ôn Tửu, ánh mắt đều có vẻtò mò tìm kiếm thứ mới lạ, giống như là hai con sói xám đang đánh giácon mồi.

Yến Luật càng thêm im lặng không nói gì, hai thằng nhóc này, không thể không khiến cho người ta dễ chú ý tới như vậy được sao.

Anh lập tức cúi đầu nói với Ôn Tửu: “Đây là bạn tốt của tôi. Kỷ Lan, Dung Kiền, đây là bạn mình, Ôn Tửu.”

Ôn Tửu mỉm cười gật đầu: “xin chào.”

Kỷ Lan lập tức cười ha hả vươn tay rabắt tay Ôn Tửu, còn chưa chờ Ôn Tửu vươn tay ra thì Yến Luật đã ‘phát’gạt móng vuốt của Kỷ Lan ra.

Dung Kiền thấy thế, yên lặng đút bàn tay vươn tới nửa đường quay về túi quần. Xem ra Yến tiên sinh thật sự đúnglà đã động chân tình a, bảo vệ chặt chẽ như thế, ngay cả bàn tay nhỏ bécũng không cho nắm.

Ôn Tửu chào hỏi hai người xong, Yến Luật liền đẩy cô vào phòng, sau đó mạnh mẽ lôi hai người bạn của mình vàocăn phòng đối diện.

Kỷ Lan và Dung Kiền hưng phấn tới nỗibốn mắt tỏa sáng nhìn Yến Luật. Kích động giống như nhìn thấy cây vạntuế già cỗi nở hoa vậy.

Yến Luật khoanh hai tay, lạnh lùng nhìn hai người đàn ông đang cực kỳ lắm mồm kia: “xem kịch vui đủ rồi chứ?”

Kỷ Lan vội nói: “Không phải, vừa vặn lão Dung từ bên ngoài trở về, bọn mình đã sớm dự định đêm nay liên hoan đây.”

Yến Luật nhíu mày kiếm lại, “Hai người các cậu hàng ngày đều gặp nhau ở trong công ty, còn cần liên hoan ở đây?”

Dung Kiền tỏ ra vô cùng nhiệt tìnhtrượng nghĩa: “bọn mình cũng chỉ là quan tâm cậu thôi, đến xem cậu cócần hỗ trợ cái gì không.”

Lúc Yến Luật gọi điện thoại cho Kỷ Lan,bảo anh giúp đỡ đặt một chỗ ở Kim Bích Các, hơn nữa đòi hỏi phải là cănphòng phòng cách, Kỷ Lan đã biết trong này chắc chắn có vấn đề, ép hỏicả buổi, Yến Luật mới ấp a ấp úng nói nguyên nhân.

Kỷ Lan vừa nghe tới Yến Luật chưa baogiờ gần nữ sắc, coi phụ nữ là phiền phức này lại muốn theo đuổi con gái, toàn bộ dây thần kinh lắm chuyện trong cơ thể đều hưng phấn lên. DungKiền càng hơn thế, không nói hai lời, lái xe kéo Kỷ Lan theo để chínhmắt nhìn xem đến tột cùng là tiên nữ phương nào mà khiến Yến tiên sinhlần đầu hẹn hò, có thể khiến Yến Luật động lòng phàm.

Dung Kiền khen: “Không sai, vừa xinh đẹp, tố chất lại được, chẳng qua là nhìn có vẻ khó theo đuổi a.”

Kỷ Lan gật đầu thật sâu đồng ý: “Khôngsao cả, bà xã của mình cũng không dễ theo đuổi, hàng ngày mình đều phảiđón đưa cô ấy, mưa to gió lớn đều phải là điểm sưởi ấm.”

Yến Luật liếc nhìn cậu ta một cái, “bản thân cô ấy cũng có xe, mấy mánh khóe đưa đi làm, đón về nhà của cậu đều quá hạn rồi.”

Kỷ Lan còn đang định dốc túi toàn bộ kinh nghiệm của mình để cho cậu ta học hỏi nghe vậy liền yên lặng nuốt trở về.

Yến Luật híp mắt, uy hiếp nói: “Mình đi sang phòng bên, hai người các cậu dám lộ đầu ra thử xem.”

Kỷ Lan cười hì hì: “Yên tâm, bọn mình chỉ biết giúp cậu, nhất định sẽ không cản trở.”

Yến Luật đi ra khỏi phòng, sang phòng đối diện.

Ôn Tửu đang ở trong phòng xem cá. Từtrên nóc nhà treo thả xuống mười mấy bể thủy tinh, cao thấp, đan xen rất thú vị, bên trong lại nuôi đủ loại cá nhỏ nhiệt đới, ngửa đầu nhìn lêngiống như là đang ở dưới đáy biển vậy, trong phòng có một chiếc bàn hình bán nguyệt, ghế mây ôm thành hình tổ chim, trên bàn bày một chiếc đènhoa sen, bên cạnh có một cây chuối tây xanh mướt.

Yến Luật rất hài lòng với sự bố trí của Kỷ Lan, hiển nhiên là vì Ôn Tửu rất thích.

Anh vội đi đến bên cạnh Ôn Tửu, ngẩngđầu lên nhìn mấy con cá nhỏ đang bơi trong nước, dịu dàng nói: “ở đâycũng không tệ lắm phải không.”

Ôn Tửu quay đầu, thản nhiên cười nói: “Quả thật là không tệ, lần sau nhất định tôi phải dẫn Nguyễn Thư lại đây.”

Yến Luật liếc mắt nhìn cô một cái, “ĐểCố Mặc đưa cô ấy đến là được rồi, em cũng không cần làm bóng đèn củangười ta.” Về sau vẫn cứ đi cùng ‘khách hàng lớn’ của em đi.

“Cố Mặc mới là bóng đèn của tôi với Nguyễn Thư, đoạt mất bạn tốt của tôi.”

Hai người nhìn cá trong chốc lát thìphục vụ đã bưng đồ ăn lên, bởi vì hai người đều lái xe nên không gọirượu mà thay vào bằng trà xanh.

Trong bữa ăn, Yến Luật nghiêm trang bàn luận vấn đề cổ phiếu với Ôn Tửu, cũng bảo cô đề cử cổ phiếu.

Ôn Tửu giới thiệu cho anh mấy cổ phầnblue chip tương đối nổi bật, sau đó cười nói: “Tôi chỉ phụ trách giớithiệu, không phụ trách lời lãi, anh tự mình quyết định đi.”

[(*) Blue chip: loại cổ phiếu "chất lượng cao" hay còn gọi là cổ phiếu "thượng hạng", do các công ty lớn có tiếng phát hành]

Yến Luật ừ một tiếng, trong lòng đã có tính toán.

Ăn cơm xong, hai người cùng nhau đi rakhỏi Kim Bích Các. Đến bãi đỗ xe, nhìn tới chiếc xe kia của Ôn Tửu, YếnLuật lại hận không thể dùng ánh mắt phá hủy nó đi. Cô lái xe đến, anh sẽ không mượn cơ hội đưa cô về nhà được, tất cả các phương án tác chiến kế tiếp sẽ đều trở thành phế thải.

“Ơ, lốp xe sao lại lép xẹp thế này.” Ôn Tửu xoay người lại xem lốp xe phía sau.

Yến Luật rất không hiền hậu mà muốn cười to, thật sự là quá tốt, ông trời hỗ trợ.

Anh vội vàng nói: “Ngày mai gọi người lại đây sửa đi. Để tôi đưa em về nhà trước.”

“Không cần, đổi lốp xe khác là được.” Ôn Tửu nói xong, liền mở cốp xe phía sau ra.

Yến Luật: “… .”

Ôn Tửu lấy đồ dự bị ra.

Yến Luật chưa từ bỏ ý định lại hỏi: “em biết thay sao?” Bình thường con gái đều sẽ không làm được loại việc này.

“Tôi chưa từng thay.” Ôn Tửu cười dàinhìn anh: “Nhưng mà nhất định là anh biết đúng không? Không phải anh làbạn đồng hành tốt khi ở nhà cũng như đi du lịch sao, tôi thấy lúc anhthay ổ khóa vô cùng khéo tay.”

Yến Luật: “…” Ra vẻ, thật sự là tự đập đá vào chân mình…

Ôn Tửu thấy anh đứng sững không độngđậy: “không phải là anh cũng không biết đổi đi, để tôi tự mình thử xem,có lẽ là không khó.” Nói xong, liền cầm cái kích xuống dưới, tự mìnhlàm.

Yến Luật đành phải kiên trì nói: “để tôi.”

Cho dù Ôn Tửu không phải là một cô gáinhỏ nũng nịu thì cũng không thể để cho cô làm việc này được, Yến Luậtcởi áo ngoài giao cho Ôn Tửu, sau đó sắn tay áo lên, bắt đầu làm việc.

Buổi tối bên hồ Kim Ba rất lạnh, sau lưng từng đợt gió lạnh âm u thổi đến, thổi trúng trong lòng anh cũng lạnh lẽo từng đợt.

Đây quả thật là làm bậy a, cuộc hẹn hòđang lãng mạn tốt đẹp lại thành đổi lốp xe rất tốn thể lực này, bạn trai còn chưa được làm, trước lại phải làm thợ sửa chữa là thế nào. Yến tiên sinh vừa tháo đinh ốc ra, vừa nhỏ máu trong lòng.

Sau khi thay xong, Ôn Tửu nhanh chóng đưa nước khoáng cho anh rửa tay, “Cảm ơn, mau mặc quần áo đi, đừng để bị cảm lạnh.”

Yến Luật nhân cơ hội nói: “vậy lần sau mời tôi ăn cơm.”

Ôn Tửu thản nhiên cười: “được, không thành vấn đề.”

Ừ, vất vả thay lốp xe, đổi lấy một cơ hội hẹn hò tiếp theo, cũng không tồi.

Về đến nhà, sau khi tắm rửa xong, YếnLuật bắt đầu suy nghĩ tới bước tiếp theo của kế hoạch tác chiến. Lúc này di động chợt có tin nhắn tới. Yến Luật còn tưởng là Ôn Tửu gọi đến,kích động cầm lấy điện thoại, vừa nhìn thấy lại là Kỷ Lan.

“Thế nào, vấn đề xe đã giải quyết cho cậu rồi, không cần cảm ơn. Hiện tại có phải đang ở bên nhau không?”

Hóa ra là cậu ta và Dung Kiền làm chuyện tốt. Yến Luật cắn chặt răng: “Cậu là đồ heo tinh chỉ biết cản trở chứkhông giúp ích được gì.”

Kỷ Lan lập tức gọi điện thoại lại đây hỏi tình huống.

Yến Luật không muốn nói tỉ mỉ chuyệnmình đổi lốp xe trong gió lạnh, nói thẳng: “Kỷ Lan, trong vòng một tuần, cậu thuê cho tôi một phòng ở Lục Nhân Các, bao nhiêu tiền cũng được,căn phòng nhìn như thế nào, diện tích ra sao cũng được, chỉ cần là ởtầng 26.”

“Để làm gì?”

“Không cần hỏi nhiều.”

Kỷ Lan hiểu ra: “Mình biết rồi, cậu muốn bắt chước bộ phim Hàn đang hot gần đây đúng không? Muốn ở cách vách nhà người ta?”

Yến Luật kiêu căng hừ một tiếng: “Cái gì mà phim Hàn? Mình mới không xem cái trò buồn cười kia. Không cần ở cách vách, như vậy mới nổi bật, tốt nhất là ở đối diện, hoặc là cách thangmáy đi.”

Yến Luật cảm thấy muốn tình cảm pháttiển nhanh hơn thì tốt nhất là sớm chiều ở chung, giống như ở thành phốX, chỉ mất ba ngày rưỡi, tình cảm của hai người đột nhiên tăng mạnh chỉvì ở cùng dưới một mái hiên.

Thời điểm đi làm ngày hôm sau, Ôn Tửu nhận được điện thoại của Yến Luật.

“Mấy cổ phiếu em giới thiệu không tệ, bây giờ tôi mời em đi ăn cơm.”

Ôn Tửu đột nhiên nhớ tới đến, mình còn nợ anh một bữa cơm đấy, vì vậy chủ động đề xuất buổi tối mời anh ăn cơm.

Yến Luật nói: “Không vội. Gần đây tôi cũng có việc. Đúng rồi, bất động sản của Lục Nhân Các thế nào?”

“Cũng không tệ.”

Ôn Tửu thấy rất lạ vì sao anh muốn hỏi vấn đề mơ hồ không liên quan này. Sau một tuần cô cũng đã hiểu được.

Sáng sớm thứ ba hôm nay, Ôn Tửu ra khỏicửa đi làm. Đột nhiên phát hiện trước thang máy có một người đang đứng.Bóng lưng cao thẳng anh tuấn, hình như là Yến Luật. Bởi vì tư thế đứngcủa Yến Luật hơi giống quân nhân, vô cùng thẳng tắp anh tuấn, Ôn Tửuliếc mắt một cái liền nhận ra được, nhưng cô lại cảm thấy khả năng không lớn, hiện tại là sáng tinh mơ, sao anh có thể ở đây được.

Mang nghi hoặc đến gần để nhìn, thế nhưng thật sự là Yến Luật!

Ôn Tửu kinh ngạc không thôi: “sao anh lại ở đây?”

Yến Luật xoay mặt, ung dung nhếch môi một cái: “tôi sống ở đây.”

Ôn Tửu càng thêm kinh ngạc: “anh sống ở đây?”

Yến Luật nghiêm mặt nói: “Nói đến cũngrất dài, hiện đang vội đi làm không kịp nói tỉ mỉ, tối tan làm tôi đitìm em.” Ừ, như vậy buổi tối là có thể danh chính ngôn thuận đến nhà côrồi…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.