Phó Minh Khải nhất thời chưa biết phản ứng như thế nào thì may mắn mẹ Kiều xuất hiện, kêu Giang Vỹ và Kiều Mịch Na vào ăn cơm nên cô nhanh chóng đi vào trước ...
“Wow, trông ngon quá ạ.”
“Là mẹ và mẹ Phó đây cùng nấu đấy, có món tôm mà con thích này ..”
“Ơ, mẹ à. Con không ăn được tôm .”
“Sao thế? Đây là món yêu thích của con, không phải sao?”
Phó Minh Khải vốn bị dị ứng với hải sản, còn Kiều Mịch Na thật thì lại không có nên bây giờ không biết phải giải thích thế nào. Mẹ Kiều lại lên tiếng ..
“Tôi cũng nhớ là Khải nhi cũng dị ứng với hải sản, không ngờ Mịch Na cũng như vậy.”
“Dạ. Chỉ là gần đây con hạn chế thôi ạ ..”
Giang Vỹ nhìn Kiều Mịch Na mà hồi tưởng lại một lần đi ăn với Phó Minh Khải lúc xưa ...
“[Cậu không ăn hải sản được à?”
“Yes. Tôi bị dị ứng với hải sản ..]”
“[Kiều Mịch Na – Phó Minh Khải ..]
Trong lúc ăn, Kiều Mịch Na không ngừng né tránh ánh mắt của Giang Vỹ. Tạm biệt ba mẹ Phó, Giang Vũ vẫn đưa cả nhà Kiều Mịch Na về nhà an toàn thì lúc này anh mới nắm lấy tay cô ở lại ..
“Anh .. làm gì vậy?”
“Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi lúc nãy của tôi .”
“À thì .. tôi ..tôi tình cờ đi ngang thì thấy thôi, không được sao?”
Dứt lời, Kiều Mịch Na mới gỡ tay Giang Vỹ ra mà đi nhanh vào nhà. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bat-tan/2933404/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.