Tiếp tục câu chuyện năm xưa, Phó Minh Khải rất muốn nhớ lại toàn bộ ký ức ngay lúc này nhưng số phận lại không cho phép ..
“Vậy anh nói hai người từng ở đây là như thế nào?”
“Đây là ngôi nhà tôi tặng cho cậu ấy, vốn nhà ở đây là mẹ tôi từng sống trước khi qua đời nên tôi đã muốn tặng lại cho cậu ấy nhưng cậu ấy không chịu, chỉ muốn có một nơi để thư giãn lúc có tâm sự nên tôi đã đồng ý.”
“[Vậy không phải mối quan hệ đó, may quá!]”
Phó Minh Khải suy nghĩ và hỏi ngay khi có cơ hội về cái chết của mình ..
“Vậy anh có nghi ngờ ai đã hại anh Khải không?”
“Hại? Không phải cậu ấy tự tử à?”
“Không phải. Ninh Chí Tuân từng nói với tôi rằng là do anh ta gián tiếp hại anh Khải nhưng mà hình như mọi chuyện không đơn giản như vậy ..”
“Ý cô là có người ở đằng sau hại cậu ấy?”
Kiều Mịch Na gật đầu thay cho câu trả lời. Diệp Trường Minh lại biết được thêm một tin khác, Phó Minh Khải nhìn anh mà lòng băn khoăn ..
“Diệp Tổng, nếu như anh đã là bạn của anh Khải vậy tôi có thể nhờ anh một việc được không?”
“Cô muốn tôi giúp cô tìm ra hung thủ?”
“Đúng vậy.”
“Tại sao cô không nhờ Giang Vỹ?”
Kiều Mịch Na bỗng im lặng, trong thâm tâm Phó Minh Khải đã biết rằng Giang Vỹ dường như sắp biết được chuyện của mình rồi nên hạn chế gặp anh ta nhiều nhất có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bat-tan/2933392/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.