Lần này, dường như Phó Minh Khải đã chủ động hơn nên nụ hôn có phần ngọt ngào hơn .. 
“Thế nào? Hết ghen rồi chứ?” 
“Tạm được ..” 
Phó Minh Khải nhéo yêu Giang Vỹ mà cười với nhau, bây giờ Giang Vỹ mới lên tiếng .. 
“Vậy em gặp Diệp Trường Minh đó có việc gì mà anh không giúp được sao?” 
“Chính là việc của Henry em từng nói với anh đấy, em nghi ngờ anh ấy bị bắt cóc và chủ mưu là ba của Trường Minh nên mới nhờ anh ta theo dõi động tĩnh của ông ấy ..” 
“Vậy em có nghĩ rằng ông ta đã biết em còn sống không?” 
Phó Minh Khải bình tĩnh suy nghĩ mới hồi đáp lại .. 
“Em nghĩ là chưa. Nếu bây giờ ông ta biết thì đã không im lặng như vầy đâu, huống hồ em còn giữ lại bằng chứng liên quan nên chắc ông ta bắt cóc Henry chỉ muốn anh ấy khai ra em thôi.” 
“Em cũng không được mạo hiểm, trước ngày hoàn hồn chỉ còn lại vài tháng ngắn ngủi. Em và Mịch Na phải chú ý xung quanh hơn đấy.!” 
“Em biết rồi..!” 
Tại nhà họ Diệp, Diệp Bối Linh lại nhớ lại thời điểm từng va chạm Henry lúc trước tại khu trung tâm thương mại .. 
“Nè, anh đụng vào tôi mà không xin lỗi sao?” 
“Do cô không nhìn trước sau thì đúng đấy.” 
“Anh..” 
Ngay lúc đó, một em bé chạy nhảy về hướng Diệp Bối Linh vừa nhìn thấy nên cô liền né ngay sợ trúng bé nhưng lại không có chỗ đáp mà xoay vài vòng được Henry đỡ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bat-tan/2933354/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.