Phó Minh Khải trở về nhà đã nhìn thấy ba Kiều đang ngồi đọc sách ở phòng khách liền đến nói chuyện..
“Ba, vẫn chưa ngủ ạ?”
“Con mới đi đâu về à?”
“Vâng. Con đi thăm người thân của một người bạn ..”
Phó Minh Khải suy nghĩ trong lòng và bàn chuyện với ba Kiều ..
“Ba, con muốn xin ba một chuyện .”
“Con nói đi.”
“Con muốn xin ba đầu tư vào một mái ấm từ thiện mà trước đây con từng lớn lên, thay đổi tên thành Khải Mịch được không ạ?”
Ba Kiều dừng lại việc đọc sách mà quay sang thắc mắc ..
“Khải Mịch? Tại sao con lại đặt tên như vậy?”
“Dạ đầu tiên là con mong muốn có một nơi cho các em bé mồ côi hoặc không nhà cửa có thể đến mái ấm đó nương tựa về sau ạ, hai là trước đó Mịch Na từng có tâm nguyện vì con mà xây dựng lại ngôi nhà từ thiện nhưng .. nên con muốn hoàn thành tâm nguyện này cho em ấy ..”
Ba Kiều trầm ngâm một hồi lâu mới đáp lại Phó Minh Khải ..
“Khải nhi, có phải con có điều gì giấu mọi người không?”
“Dạ không. Sao ba lại hỏi thế ạ?”
“Có lẽ trực giác của một người ba hay chăng? Ba chỉ cảm thấy như thể con sắp đi xa mà không còn gặp con nữa ..”
Phó Minh Khải hơi chột dạ nhưng vẫn phải mỉm cười động viên ..
“Không có chuyện đó đâu ạ, ba đừng quá lo.!”
“Được. Ba đồng ý với con.”
“Cảm ơn ba. À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bat-tan/2933343/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.