Editor: Sakura Trang
Lần này Mặc Đam mang thai tới nay một mực cùng Trầm Cố dựng một gian nhà tranh ở tại chỗ sâu trong núi tuyết. Trầm Cố lo lắng hoàn cảnh giá rét sẽ để cho xà yêu khó chịu, nhưng Mặc Đam chọn trúng nơi này chỉ bởi vì nó ngăn cách với đời yên lặng không người quấy rầy, huống chi cảnh tượng khắp nơi đều là màu trắng cực kỳ giống một bộ bạch y kia của Trầm Cố, khiến y rất vui vẻ. Mặc Đam dưới ảnh hưởng của bản tính ngủ đông lộ ra lười biếng mềm mại cũng để cho Trầm Cố rất là mềm lòng yêu thương. Cho nên thẳng đến song thai trong bụng đủ tháng hai người cũng ở nơi này.
Ngày hôm đó Mặc Đam tỉnh lại sắc trời đã tối, đêm qua tham hoan, sáng nay lúc Trầm Cố muốn đứng dậy y càng dây dưa không bỏ được thả người, chính là trong lúc tình nồng, lập tức cũng không cố kỵ tới oan gia trong bụng, bị Trầm Cố dùng sức làm nhiều lần cho đến không chịu nổi và vui mừng bất tỉnh mới bỏ qua.
Trầm Cố không ở trong phòng, biết giờ này nhất định là hắn đi chuẩn bị thức ăn, Mặc Đam không có để ý, nhưng vẫn là muốn đi nghênh đón hắn.
Mặc Đam khó khăn trở mình một cái, bụng đủ tháng gánh chịu quá nặng, một tay chống vạc giường, một tay bắt trụ giường, chậm rãi ngồi dậy, eo mềm gần như ngồi không yên.
Giữa chân chứa đầy dịch trơn nhẵn ấm áp chảy ra, gò má Mặc Đam nhiễm đỏ ửng thật thấp thở hổn hển mấy tiếng, trong lòng càng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bat-phong-ma-ai-bat-thanh-hoat/1317969/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.