Editor: Sakura Trang
“A… Trầm lang… Eo, eo thật mỏi… Ngực thật bực bội… Ừ ách ta nghĩ, ta muốn đứng lên…”
Mặc Đam không thể không tìm kiếm sự trợ giúp từ Trầm Cố, một bên không nhịn được động bụng lớn, vô thức muốn dùng lực nhưng lại không biết nên dùng sức ở nơi nào.
Trầm Cố đỡ Mặc Đam chống người ngồi dậy, xà yêu yếu ớt căn bản không chịu được người nặng nề, gần như hoàn toàn do lực lượng của hắn đỡ lấy Mặc Đam.
Mặc Đam vừa đứng lên, bụng càng chịu trọng lực lớn, nặng trịch trĩu xuống đất khiến y suýt chút nữa quỳ xuống, nếu không phải có Trầm Cố hỗ trợ nâng bụng y, chỉ sợ y cũng không đứng lên nổi.
Nhưng dù nằm lòng buồn bực hông đau, đứng chưa chắc đã không khổ cực.
Hô hấp Mặc Đam đặc biệt thô nặng, đứng trong chốc lát, người lại càng ra nhiều mồ hôi lạnh hơn.
“Trầm lang… Trầm lang…”
Mặc Đam ôm bụng, trong miệng không ngừng gọi tên Trầm Cố.
Dưới hắc bào, bụng của y ngọ nguậy lợi hại, giống như muốn rơi xuống vậy.
“Ai u a... Nặng... Muốn rách a a!” Giọng nói của Mặc Đam mang theo nức nở.
Trầm Cố vội vàng phủ xoa bụng lớn của Mặc Đam, nơi đó cứng rắn giống như đá vậy, nhô lên lại trĩu xuống, tay Trầm Cố đặt bên trên cũng có thể cảm nhận được sức lực bên trong.
Trong lòng biết không tốt, Trầm Cố dùng chút lực, muốn xóa tan đoàn cứng rắn như băng này.
Xà yêu cũng không né tránh sự đụng chạm của Trầm Cố, chẳng qua tiếng kêu càng thêm thảm thiết hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-bat-phong-ma-ai-bat-thanh-hoat/1317948/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.