Tôi liếc mắt nhìn qua chỗ cô chỉ và thằng bạn ngồi cạnh ( cái thằng bạn mới) lại đang cúi mặt nằm trườn trên bàn vẻ buồn ngủ lắm. Tôi từng bước đến chỗ đó mà cầu trời sẽ tai qua nạn khỏi khi ngồi cạnh cậu bạn nàyvif trước khi đến đây, tôi có tìm hiểu xem lớp học mới sẽ như thế nào. Và tôi biết đến một nhân vật rất nổi tiếng của lớp này là một tên bệnh hoạn (tôi nghĩ) quậy cực quậy (sự thật) học giỏi (cũng thật 100%) và đẹp trai (vụ này thì không biết). Mà nhìn chung lớp này giờ không ai tóat lên vẻ đó nên tôi nghĩ cái nhân vật đáng chú ý là tên ngồi cạnh rồi. Tôi đến chỗ ngồi nhưng vẫn còn run, lúc đó tôi miên man trở lại vài kí ức vào ngày đầu tiên vào cấp 2 nơi gặp những đứa bạn tôi yêu mến.
Đúng rồi đó, tôi là Nguyễn Hoàng Minh Đan, nghe mẹ tôi nói đặt tên vậy cho tôi lúc nào cũng vui vẻ không ngờ cũng thật, cuộc sống của tôi tuy không sống cùng cha mẹ nhiều năm ( cha mẹ mắc công việc bận ở tỉnh trong khi tôi lại sống gần thị xã ở nhà ngoại nên gọi sống không cùng cha mẹ cũng có gì sai đâu). Bà ngoại là người dẫn tôi vào cấp 1 cũng như cấp 2 nên suốt 10 năm tôi xem ngoại như cha như mẹ của mình. Nhưng sau khi kết thúc lớp 10, mợ Út lại sinh đứa con đầu lòng, không ai chăm sóc nên rước ngoại qua đó nên tôi cũng từ đó mà chuyển sống cùng cha mẹ ở tỉnh này. Ở cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-va-tinh-yeu/31411/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.