Bà tôi cũng đã đỡ khỏe và được xuất viện. Từ ngày hôm đó ngày nào tôi cũng qua nhà rủ anh Tuấn đi học, về thì qua nhà ảnh chơi đến khi mệt thì hai đứa lại ôm nhau ngủ như một thói quen.
Chúng tôi đã bên nhau được gần 2 năm giờ cũng bắt đầu vào lớp 1. Gia đình hai cũng coi nhau như người một nhà, bố mẹ anh Tuấn thì tôi cũng đã đầu gọi là bố mẹ nuôi từ năm ngoái, anh Tuấn cũng gọi bố mẹ tôi như vậy.
Trước ngày đến trường mẹ Trinh và mẹ Dung bạn rộn chuẩn bị đồ dùng cho hai đứa chúng tôi.
Cuối ngày đó cũng tới, càng lớn dần tôi cứ có nhát người lạ nên tới hơi sợ hên có anh Tuấn an ủi. Mai đi học mà anh Tuấn chả có biểu hiện gì thú vị vẫn như thường cứ với vẻ bất cần đời ấy mà cắm đầu vào chơi game.
Thay đồ xong thì hai mẹ chở chúng tôi tới trường. Tới nơi thì hai người lại dẫn chúng tôi tới gặp giáo viên chủ nhiệm. Cô của chúng tôi là Ngọc có khá trẻ và hiền lành còn rất xinh. Cô hướng dẫn chỗ ngồi cho chúng tôi, cô phân hai đứa mỗi đứa một chỗ nên cầm tay áo cô và nói khẽ.
- Cô ơi, cháu ngồi với anh cháu được không ạ?
- Được, vậy hai em ngồi chỗ đó nhé.
- Dạ em cảm ơn cô. Tôi cười.
Chỗ chúng tôi ở cuối lớp, lúc ngồi xuống tôi thấy các bạn ai cũng quay xuống nhìn chúng tôi. Cô Ngọc nhắc lớp chú ý học bài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-hay-tinh-yeu/2909759/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.