Tôi đang ngồi làm bài tập toán thì ở đâu có người tới vỗ vai tôi nhưng không cần đoán tôi cũng biết đó là Tuấn rồi.
- Mày đang làm gì vậy?
- Tao đang viết văn.
- Rõ ràng mày đang làm toán mà?
- Thế mày biết rồi sao còn hỏi làm gì?
- Dạo này bạn Vân Anh phũ phàng thế, hết thương mình rồi chứ gì. Rồi nó tỏ ra buồn bã, tội nghiệp các thứ.
Ôi thề dạo này thằng Tuấn nó lạ vaiz, đôi lúc tôi tưởng nó lớn nên trổ bóng không đấy :)))
- Nghe nổi hết cả da gà rồi bạn Tuấn ơi, bạn bình thường đi được không?
- Thì mình chỉ muốn hỏi là bạn nhớ nay là ngày gì không ý mà.
- Hmm, nay là ngày gì cơ? Ừ thì biết nay là ngày quốc tế thiếu nhi đấy nhưng thằng Tuấn nó cũng 17 rồi thiếu nhi gì nổi nữa.
- Ơ bạn Gấu không biết thiệt à?
Lại bắt đầu rồi, mỗi lần tôi không làm vừa ý nó thì lại gọi tôi bằng biệt danh, đến chịu với nó.
- Vâng bạn Gấu nhớ rồi nay là quốc tế thiếu nhi đúng không?
- Đúng rồi bạn Vân Anh xinh đẹp nhất trần đời ạ! Nó cười tít lên như đứa trẻ lên ba hên đây là nhà tôi chứ hình tượng "hot boy mặt lạnh" của nó bay màu rồi.
- Thôi tóm lại bạn muốn quà, đúng nhận sai cãi hộ mình.
- Mình xin nhận.
- Tuấn ơi là Tuấn, tao không đòi mày thì thôi chứ sao mày đòi tao.
- Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-hay-tinh-yeu/2909754/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.