Tôi với Tuấn giận nhau được 3 ngày rồi, 3 ngày qua thì mẹ Trinh và mẹ Dung cũng biết nhưng cố hỏi thể nào thì hai đứa tôi không ai chịu nói lí do dỗi nhau, cũng không chịu gặp nhau lần nào.
Ngày nào tôi cũng đi một mình đến trường có hơi buồn, chỉ có đến trường gặp Thảo mới vui thôi. Mà đến trường khi nào cũng gặp cảnh Tuấn với bạn nữ hôm bữa luôn quấn quýt bên nhau. Tôi lại dỗi thêm, chắc muốn tránh xa tôi để chơi với bạn nữ kia nhiều đó mà.
Ban đầu tôi nghĩ lớp 6 học lớp này cũng được cuối năm học sinh giỏi là xin vào lớp 6A cũng được, nhưng mà giờ tôi nghĩ lại rồi học lớp này cũng được vui hơn nhiều. Không phải gặp mặt thằng Tuấn đáng ghét đó, nó còn không cần nhìn mặt nữa ở với bạn nữ kia vui vẻ cả ngày.
Nay là ngày thứ 4 tôi với nó dỗi nhau, xui thế nào xe đạp tôi lại bị hư, giờ đến lúc về nó lại còn mưa. Tôi thì còn không mang mưa, thế là tôi dầm mưa. Tối thì lại lăn ra ốm, mẹ Dung chăm tôi cả đêm. Sáng ra người ngồi bên cạnh tôi không phải là mẹ mà là tên đáng ghét kia.
- Mẹ Dung mệt đi nghỉ rồi, ăn cháo đi rồi uống thuốc.
- Thôi thôi mình không có phước để bạn chăm cho đâu nên mời bạn về cho.
Nó ôm tôi rồi trong miệng còn lí nhí.
- Tao...xin lỗi.
- Mày đi mà chơi với bạn nữ kia của mày ở đây làm gì?
- Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-hay-tinh-yeu/2909751/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.