Cả đêm tôi cứ nghĩ mãi đến chuyện đấy, mãi đến khuya mới ngủ được. Sáng dậy đã có tiếng ồn vang bên tai.
- Gấu ơi dậy đi!
- Vân Anh dậy đi trễ giờ rồi đấy!
Dậy thì tôi thấy Minh và Tuấn hai người mang một vẻ bất lực. Tôi nhìn qua đồng hồ thì.
- Mẹ ơi sắp trễ rồi.
Rồi luống cuống đánh răng đi học. Xong thì đã 6h30 cũng may trường cũng gần nhà đi xe đạp nhanh thì chỉ cỡ 5-8 phút là tới trường.
Hôm nay vì vết thương nên người anh thân yêu của tôi là Minh đã chở tôi đến trường. Mỗi tội trên đường nó cứ lạng lách đánh võng, ngồi sau tôi chỉ biết chấp tay cầu nguyện để qua ải này.
Đến trường cả ba chúng tôi không kịp ăn sáng chạy vội đến lớp. Tiết đầu là tiết thấy giáo chủ nhiệm nên tôi không đi trễ chút nào. Tiếng chuông reo thì vừa lúc chạy đến lớp. Tôi một mình bước vào lớp còn Minh thì đã đến tìm giáo viên chủ nhiệm.
Lúc ngồi vào chỗ, Thảo đã sáp lại gần và hỏi.
- Hôm qua cậu đã đọc cuốn tiểu thuyết đó chưa?
- Chết tớ quên mất, hôm nay tớ về sẽ đọc.
- Đọc sớm đi nếu không cậu sẽ hối hận vì đọc nó qua muộn. Haha.
Thầy bước vào lớp cùng với Minh, cả rộn cả lên.
- Nay chúng ta có bạn học mới tên Minh.
- Mình là Trần Thế Minh, mong mọi người giúp đỡ. Nói rồi nó lướt mắt quanh lớp như tìm cái gì vậy.
Mấy đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ban-hay-tinh-yeu/2909747/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.