Lửa trại liêu xiêu, gió bắc thổi nhẹ, in đôi bóng dung hoà trên mặt đất.
Doãn Linh bỗng hôn lên môi anh, nụ hôn tưởng chừng chỉ lướt qua, không ngờ đến lại sẽ kéo dài.
Môi chạm môi lướt qua một lúc, anh cứ ngỡ cô sẽ như lệ mà rời đi, Doãn Linh lại tiếp tục hôn lên bạc môi có chút khô khan của anh, cô há miệng cắn vào môi dưới, sau đó lại nhẹ nhàng mút lấy như một lời an ủi. Lục Tiến ngồi yên không động, vừa mới thất vọng vì không được cùng cô đi ngắm hoa đêm, bất ngờ một vài giây liền chuyển sang trạng thái rất tận hưởng, ở yên để cho cô hôn.
Qua một lúc lâu, nụ hôn dần dần rơi vào vực sâu mê muội, không khí giữa hai người trở nên nóng, tiếng hôn mút ướt át xen lẫn vào âm thanh lửa trại nổ đom đóm tí tách.
Cô cứ hôn, anh cứ ở yên tận hưởng.
Giữa không gian say đắm, giữa hai người tồn đọng chỉ có tình và tham vọng, bất giác Lục Tiến và Doãn Linh trở vào lều từ lúc nào.
Bản thân Doãn Linh cũng chẳng rõ nữa, cô chỉ muốn hôn anh, mê đắm vào nụ hôn cùng anh, mặc kệ những thứ xung quanh trôi qua. Anh cũng thế, nụ hôn sâu đưa đẩy cả hai tiến vào trong trại lều, Lục Tiến vẫn ở thế bị động, hưởng thụ ngã phịch xuống đệm.
Doãn Linh ngồi trên người anh, nụ hôn khiến cho gương mặt cô thẹn đỏ, thêm ánh cam đỏ từ lửa trại, cô trông quỷ mị đầy mê hoặc, rõ ràng chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-nhu-nang-am/2836921/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.