Sau tất cả mọi chuyện không vui, Hứa Tuệ Trân cũng được trở về quê thăm bà ngoại như mong muốn. Lần này trở về cô không hề cô đơn, bởi vì bên cạnh đã có người đàn ông luôn yêu thương, chở che mình, Dạ Cảnh Tinh.
“Bà ơi, con về rồi ạ!”
Giọng nói trong trẻo của cô gái vọng vào từ ngoài xa, khiến bà Bạch Nhan lập tức vui mừng, vội vàng đi ra chào đón cô cháu gái đã xa nhà nhiều tháng.
“Tiểu Trân đấy à, sao về mà không báo trước để bà ra chợ mua ít thịt cá nấu vài món ngon tẩm bổ cho con?”
“Con ăn gì cũng được mà ngoại! Chân ngoại còn đau không? Số thuốc bổ con gửi về tháng trước đã dùng hết chưa?”
Vừa gặp nhau, là Hứa Tuệ Trân đã xúm xít thăm hỏi đủ điều, làm bà Bạch Nhan không kịp trả lời, cũng không kịp để ý tới người đàn ông đang đứng sau cháu gái mình.
“Chân ngoại đỡ đau rồi, thuốc cũng vừa hết, thế đã đúng ý con chưa? Cái con bé này, sao không dẫn cháu rể vào nhà rồi nói chuyện chứ, để thằng bé đi đường xá xa xôi giờ còn phải đứng đây nghe bà cháu ta luyên thuyên nữa.” Nói xong, bà liền nhìn qua Dạ Cảnh Tinh
“Đi! Cháu rể đi theo bà vào nhà.” Bà thân thiện nắm tay hắn dẫn vào nhà.
Hứa Tuệ Trân bối rối đi theo sau, mà Dạ Cảnh Tinh cũng rất hiểu chuyện. Biết bà nhận nhầm mình thành Dạ Cảnh Văn, nhưng vẫn không hề vội vàng phủ nhận.
Cả hai vừa đặt mông ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-duyen-em/3391863/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.