Bà Mộc Ngư ra về, Hứa Tuệ Trân mới dám rời khỏi phòng khách. Thấy nét mặt cô vẫn còn lo lắng, hắn liền nói:
“Mẹ không biết em đang ở đây, nên đừng lo.”
Tuy được trấn an, nhưng Hứa Tuệ Trân vẫn chưa tỏ ra vui vẻ. Cô ngồi xuống, nhẹ nhàng nói:
“Dù không biết nguyên nhân sâu xa dẫn đến chuyện thế thân là gì, nhưng tôi cảm thấy bà ấy rất thương anh.”
Nghe cô nói, Dạ Cảnh Tinh thoáng chau mày. Nghe có vẻ như cô đã biết được rõ ràng mọi chuyện, vấn đề này hắn chưa từng dự tính tới.
“Em đã từng gặp riêng bà ấy?” Hắn trầm giọng dò hỏi, ánh mắt tập trung quan sát sắc mặt cô gái.
“Tối hôm trước từng gặp.” Cô điềm đạm trả lời.
Ngưng một chút, rồi mới nói tiếp:
"Tôi biết anh cố tình sắp xếp để tôi chủ động liên lạc với Chương Xuân Di. Tôi cũng biết Trầm An Mịch từng là tình cũ của anh. Đêm đó, sau khi gặp hai người bọn họ và biết được sự thật liên quan tới Dạ Cảnh Văn, tôi đã rất đau lòng. Cô ta bảo đứa bé cần có ba và mong tôi từ bỏ cuộc hôn nhân này. Từ khi đó, là lòng tôi đã nguội lạnh hẳn.
Tôi cố gắng bình tĩnh để quay trở về nhà, thì lại gặp được mẹ anh trên đường. Bà ấy nói cho tôi biết sự thật anh bị ép làm thế thân và người đàn ông ấy đã không phản ứng gì khi biết chuyện, bà hy vọng tôi có thể thay đổi lời khai giúp anh thoát tội."
“Vậy nên em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-duyen-em/3391848/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.