Sau những câu hỏi mang tính chất đối đáp cùng ngờ vực từ phía Hứa Tuệ Trân, thì không gian giữa hai người đã trở nên yên tĩnh. Những gì cần nói, Dạ Cảnh Tinh cũng đã nói. Còn tin hay không, là tự Hứa Tuệ Trân quyết định.
Lúc này, hắn lại khẽ hỏi:
“Sống cùng anh ta, em có thấy hạnh phúc không?”
Hạnh phúc hay không ư? Nếu nói thật lòng, thì chắc là không. Nhưng nếu nói thật, có đổi được gì không?
Hứa Tuệ Trân chọn cách im lặng, rồi giương mắt nhìn qua khung cửa sổ, nơi có màn đêm mịt mùng sau tấm kính dày cộm.
Mà khỏi cần nghe câu trả lời, hắn cũng thừa biết. Bởi vì, người phụ nữ hạnh phúc hay không chỉ cần nhìn vào ánh mắt là biết.
Tiếc rằng, sâu trong đôi mắt biếc của cô luôn man mác sầu vương, vậy thì làm sao hạnh phúc?
“Đừng tự chôn vùi tuổi trẻ và tương lai vào một vũng lầy thối nát. Chúng ta luôn có quyền chọn lựa những điều tốt nhất cho mình và xung quanh vẫn còn đó bao người tốt sẵn sàng đánh đổi tất cả vì em. Giả sử như tôi chẳng hạn…” Dạ Cảnh Tinh cười nói, ánh mắt si tình vẫn hướng trọn về cô.
“Anh đang câu dẫn chị dâu của mình đấy.” Cô nhìn hắn, lạnh nhạt trả lời.
Dạ Cảnh Tinh lại thản nhiên bật cười trào phúng, rồi di chuyển từ sofa đến ngồi gần cô gái. Sau đó, hắn lại giở thói bá đạo bằng hành động đưa ngón trỏ nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, để hai gương mặt đối diện song song.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-duyen-em/3391837/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.