Những ngày sau đó, đối với Hứa Tuệ Trân vẫn là một chuỗi ngày làm việc như thường lệ. Hôm nay, cô dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cùng người phụ bếp.
Thấy bà ấy khá lớn tuổi, có vẻ là người làm thâm niên ở đây, nên Hứa Tuệ Trân liền bắt chuyện:
"Dì! Dì làm việc ở đây bao lâu rồi? Ý con là trước khi con tới đây ấy."
"Dì làm được hơn mười năm rồi, mọi bữa ăn của Đại thiếu gia đều do một tay dì nấu." Bà Tân cởi mở trả lời.
"Vậy hả dì! Thế dì có đến nhà ba mẹ chồng con lần nào chưa? Gia đình anh ấy, chắc vẫn còn thêm ai khác nữa, nên Cảnh Văn mới được gọi là Đại thiếu gia nhỉ? Ở bên anh ấy hơn bốn năm rồi, nhưng con vẫn có cảm giác xa cách với gia đình chồng quá, nên muốn biết thêm vài điều để tiện làm thân với mọi người hơn, dì biết gì thì kể cho con với ạ!"
"Thiếu phu nhân này, dì biết con có lòng tốt muốn gắn kết hơn với gia đình chồng. Nhưng mà chuyện nội bộ của Dạ Cảnh gia là vấn đề không được bàn tán, nếu Đại thiếu gia đã hạn chế nhắc tới, thì đừng cố gắng tìm hiểu thêm."
"Hmm..." Bà Tân vừa dứt lời, thì từ phía sau đã nghe thấy Dạ Cảnh Văn hắng giọng, khiến cả hai người phụ nữ đầu giật mình.
Hứa Tuệ Trân cũng nhanh nhẹn quay lại, hơi mỉm cười chào hỏi anh.
"Sao hôm nay anh dậy sớm vậy? Qua ghế ngồi chờ một chút nha, em mang bữa sáng qua ngay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-duyen-em/3391827/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.