Trình Tự tiễn cô đến tận cổng
“Mau lên đi”
“Tạm biệt” cô gật đầu nói
Hứa An Nhược chỉ vừa mới mở cửa, đặt giày lên kệ thì bị tiếng hét chói tai của Tiêu Như làm cho giật mình
“An Nhược, cậu về rồi”
“Sao tự dưng lại hét lên vậy?”
“Đợi cậu từ nãy giờ, sao rồi hẹn hò vui chứ?”
“Hẹn cái gì mà hò, không hề nhé!” cô vội chặn miệng của Tiêu Như bằng cái bánh mang về, ngay lập tức ánh mắt Tiêu Như tập trung vào vật cô đưa, chẳng quan tâm đến chuyện khác nữa.
“Xin lỗi nha Nhất Linh, đó cái bánh duy nhất” cô áy náy
“Tớ không ăn đâu, cậu cùng anh ta đi đâu vậy?”
“Đến một quán café trên sân thượng , lần sau tụi mình cùng đi” cô đáp
“Ừ, cậu có ăn tối chưa, còn chừa cho cậu một dĩa đồ xào chay đó”
“Chưa, để tớ ăn” cô kéo rèm cửa sổ thay quần áo, rồi giải quyết dĩa thức ăn.
Cùng lúc đó, Trình Tự đã về tới phòng, đang cởi áo qua cổ thì Trì Văn Trạm đã lên tiếng.
“Hẹn hò vui chứ?”
“Hẹn hò gì chứ?” Trình Tự hỏi lại
“Đừng có đánh trống lảng, cậu thích An Nhược đúng không?” Trì Văn Trạm nghiêm túc.
“Không có” Trình Tự lắc đầu phủ nhận
“Hình như dạo này cậu đặc biệt quan tâm cô ấy”
“Sao cậu lại để ý đến những việc này”
“Anh trai của An Nhược đã gửi gắm cô ấy cho tớ, nên tớ phải quan tâm rồi"
-“Cậu rảnh quá nhỉ?” Trình Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-cho-em/3194121/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.