Thời gian trôi qua,đầu óc rơi vào một vòng luẩn quẫn, Hứa An Nhược không còn chút hứng thú nào đối với cuộc hẹn tối nay. Bao nhiêu mong chờ đã tan thành mây khói nhưng vẫn muốn được gặp anh, cô cố trấn an đang xuống cấp trầm trọng.
“An Nhược, cậu không phải có hẹn sao? không đi hả?” Tiêu Như lên tiếng nhắc nhở, nhìn đồng hồ gần bảy giờ rồi mà sao cậu ấy chẳng có động tĩnh gì.
“Đi chứ, làm sao không đi được” Hứa An Nhược đong đưa hai chân, thủ thỉ đáp, "
"haizz...phải đi tắm thôi" Cô nói đoạn liền đứng phắt dậy.
...
“"Như, cậu nói xem mặc bộ nào đẹp hơn?” Hứa An Nhược yếm thử hai bộ đồ lên người, trưng cầu ý kiến.
“Giống y chang nhau” Tiêu Như không cần nhìn, vì cô biết có trả lời bộ nào đẹp hơn cũng không vừa ý.
“Cậu giúp người ta xíu đi” Hứa An Nhược phụng phịu oán trách, so tới so lui chưa biết chọn cái nào hơn.
“Bộ màu đen” Tiêu Như chỉ tay về bên phía bên trái.
“Có già quá không?” Cô cởi đồ ra mặc vào, ngắm nghía bóng dáng qua tấm gương, lầm bầm hỏi.
“Không có đâu, rất đẹp, rất hợp với cậu, nhất định anh ta sẽ thích cho mà xem”Tiêu Như cười mỉm cận lực dùng những lời hoa mỹ để dỗ ngọt cô, suýt xoa xoay trước xoay sau, chậc lưỡi khen ngợi.
“Cậu thật đáng ghét” Cô đỏ mặt đánh nhẹ vào người Tiêu Như, cười khúc khích.
“Được rồi, đừng có đứng ở đây phơi vẻ mặt đầy xuân tình nữa, cậu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-anh-cho-em/3194117/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.