Chương trước
Chương sau
Edit: Bông
Lễ trao giải được phát sóng trực tiếp.
Cư dân mạng thảo luận không ngớt.
[ Vợ Kỷ Thụy Thần ] Aaaaaaa chồng tôi đẹp trai quá!
[ Dành Tình Cảm Chân Thành Nhất Cho Kỷ Thụy Thần ] "Kỷ Thụy Thần giỏi quá" năm chữ này tôi đã lặp lại cả tỷ lần trong tối nay rồi đấy!
[ Lục Nhâm Giả ] Quả nhiên có Kỷ Thụy Thần ở đây, ai cũng đừng mong nhận được giải thưởng.
[ Người Tôi Yêu Thích Đều Hot Cực Nhanh ] Lầu trên ám chỉ ai vậy? Giang Tinh à?
[ Đóa Vân ] Mọi người đừng để ý đến Lục Nhâm Giả. Kẻ này chuyên đi bôi xấu minh tinh, kick war giữa các fandom đấy!
……
[ Thảo Nguyên ] Oa oa oa đến giải Người mới xuất sắc nhất rồi kìa!
[ Vợ Hành Châu ] Rốt cuộc cũng nhìn thấy chồng tôi rồi!
[ Phu Nhân Của Hành Châu ] Lầu trên đổi tên nhanh thế!
[ Tiểu Thiếp Nho Nhỏ Của Hành Châu ] Lầu trên cũng nhanh không kém đâu!
“Tiếp sau đây là giải thưởng Người mới xuất sắc nhất năm.” MC nhìn bài phát biểu trên tay, cười nói: “Giải thưởng này năm nay cực kỳ ác liệt nha~. Có Trần Trình của [ Thanh Xuân Ngây Ngô ], lại có Hành Châu của [ Mũi Nhọn ], còn có Lý Hành của [ Trong Lòng Tự Hiểu ], Trâu Thiện Dung của [ Bản Tính Khó Dời ]. Giải thưởng này rốt cuộc sẽ thuộc về ai đấy? Mọi người hãy cùng nhìn lên màn hình lớn nào!”
Cả hội trường tối om, chỉ còn vị trí của những ứng cử viên là sáng đèn.
[ Xinh Đẹp Nhưng Nghèo ] Sao tôi lại thấy khẩn trương thế này...
[ Tôi Không Thể Hát ] Không chỉ lầu trên, tôi cũng cảm thấy hồi hộp...
Những đoạn cut đặc sắc của các diễn viên trong các bộ phim được đề cử lần lượt chiếu xong, ánh đèn trong hội trường lại bật lên.
"Xin mời Kỷ Thụy Thần lên công bố và trao giải Người mới xuất sắc nhất năm!"
[ Yêu Mèo Hơn Mạng ] Aaaaaa không ngờ lại là chồng tôi!
[ Love ] Kỷ Thụy Thần đã đạt đến trình độ làm người trao giải rồi, giỏi thật đấy!
Kỷ Thụy Thần đứng trên sân khấu, mở tấm thiệp MC đưa cho, chậm rãi đọc: "Người mới xuất sắc nhất của giải thưởng Hạnh Hoa lần thứ mười chín chính là____"
"Xin chúc mừng____Hành Châu!!!"
Camera dừng lại trước mặt Hành Châu, hắn vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, mở mắt ra liền thấy mình trở thành tiêu điểm của mọi người, có chút mông lung mà nhìn xung quanh.
Giây tiếp theo, Hành Châu bị Trần Trình ôm chầm lấy: "Chúc mừng anh Hành!"
Bắt tay, ôm mọi người xung quanh một lượt xong, Hành Châu chậm rãi bước đi trên thảm đỏ.
Toàn bộ hành trình Kỷ Thụy Thần đều chăm chú nhìn Hành Châu.
Nhìn hắn chậm rãi đến gần, cùng hắn đứng ở trung tâm sân khấu.
Hai người bắt tay nhau, Kỷ Thụy Thần trao cup cho Hành Châu xong liền lui xuống nhường sân khấu cho nhân vật chính.
Tiếng đèn flash không ngừng vang lên.
Tiếng vỗ tay nhỏ dần, những âm thanh ồn ào bên tai biến mất, Hành Châu nắm chặt cup, đứng trước micro, chậm rãi đọc bài phát biểu hôm qua Từ Giang đã chuẩn bị cho hắn. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy Từ Giang đang vui vẻ toét miệng cười, khóe miệng Hành Châu khẽ cong lên, nói đầy chân thành: "Cuối cùng, muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến người đại diện của tôi - Từ Giang."
Hành Châu nhớ lại ngày đó, đứng trên ban công, Từ Giang nói với hắn: "Đây mới chỉ là bắt đầu."
[ Vợ Hành Châu ] Aaaaa chồng tôi giỏi quá! ]
[ Giang Sơn Thay Đổi Hay Không Thì Kệ Mịa Nó ] Quả nhiên người tôi nhìn trúng không ai chịu thua kém.
Buổi lễ tiến vào giai đoạn kết thúc, Hành Châu và Từ Giang trở lại khách sạn, dọn dẹp đồ để về nhà.
Dọc theo đường đi không khí đặc biệt yên tĩnh, Hành Châu dựa vào cửa sổ xe nghỉ ngơi, nửa tỉnh nửa mơ, đột nhiên điện thoại để trong túi rung lên. Hành Châu hơi hé mắt, lấy điện thoại ra, là tin nhắn của Kỷ Thụy Thần.
[ Chúc mừng! ]
Hai chữ ngắn ngủi kèm theo một tấm ảnh, là lúc Hành Châu lên nhận giải, Kỷ Thụy Thần đứng phía sau, mỉm cười nhìn hắn.
Người phía trước tự tin nâng cup, cả người tỏa ra một vầng hào quang chói lòa, người phía sau ôn nhu nội liễm, trong ánh mắt chỉ có duy nhất một bóng hình.
Xoa xoa đôi mắt nhức mỏi, Hành Châu nhanh chóng trả lời lại: [ Cảm ơn. ]
“Đang nói chuyện với ai vậy?” Xe xóc nảy một hồi làm Từ Giang ngồi ở ghế phó lái tỉnh giấc, nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy Hành Châu đang gõ tin nhắn liền tò mò hỏi. Từ Giang quả thật rất tò mò, theo sự hiểu biết của y suốt mấy năm quen biết Hành Châu thì số bạn bè thân quen đến mức có thể nhắn tin cho nhau của Hành Châu chính là con số không tròn trĩnh.
“Không có gì.” Hành Châu trả lời xong liền nghiêng đầu tìm một vị trí thoải mái tiếp tục ngủ.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm, hastag # Hành Châu hút thuốc # đã bị treo lên Hotsearch, một đường thẳng tiến lên Top.1.
Bài đăng có đính kèm ảnh chụp, khung cảnh là ở công ty, tuy góc độ khá xa nhưng độ phân giải rất tốt, vẫn nhìn rõ mặt Hành Châu.
Trên mạng bàn tán không ngừng.
[ Ngỗng Đói ] Chậc, lại thêm một tiểu thịt tươi hút thuốc ?.
[ Cầu Bài Vị ] Tôi thấy nam sinh hút thuốc cũng chẳng phải việc gì ghê gớm.
[ Vừa Ngầu Vừa Đẹp Trai ] Yếu ớt nói một câu, hút thuốc thôi có cần phải đẹp trai vậy không?
[ Giới Giải Trí Đợi Tôi Tôi Siêu Ngọt ] Hành Châu mới mười chín tuổi đúng không? Hút thuốc từ lúc chưa thành niên à?
[ Domino ] Dân mạng giờ nghiêm khắc thật đấy! Ai cũng thành vệ sĩ chính nghĩa hết rồi...
[ Thanh Niên Yêu Punk ] Người qua đường như tôi đã sớm nhìn không vừa mắt hắn, lúc nào mặt cũng hằm hằm như thể người ta thiếu nợ hắn vậy. Ngày hôm qua lúc công bố giải còn đang ngẩn người, chẳng có tí tâm sự nghiệp gì cả! Chỉ có bọn ngu mới thích hắn!
[ Nữ Ma Vương Mặc Váy ] Anti cũng không cần lộ liễu vậy đâu. Hành Châu mới ra mắt, xuất hiện chẳng được mấy lần mà "người qua đường có tâm" nào đó còn hiểu anh ấy hơn cả fan bọn tôi nữa!
Trong lúc trên mạng đang tranh cãi về việc Hành Châu hút thuốc thì lại xuất hiện thêm hastag # Hành Châu mặt đen (*) #, vượt qua hastag # Hành Châu hút thuốc # chen lên No.1 Hotsearch.
(*) Mặt đen: lạnh lùng, không có cảm xúc gì, đôi khi chỉ người đang khó ở, hằm hằm khó chịu.
Bài đăng có kèm theo cả ảnh chụp lúc Hành Châu nhận giải tối hôm qua và ảnh chụp lúc Hành Châu tham gia gameshow ngày trước.
“Cậu bị gài bẫy rồi!" Từ Giang nhíu mày lật giở tập tài liệu trên tay: "Cạnh tranh cùng cậu cũng có kha khá người, tạm thời vẫn chưa xác định được."
“Hiện tại việc cần thiết nhất là kéo mấy cái tin xấu đó xuống, những việc khác để sau rồi nói.” Từ Giang vỗ vỗ bả vai Hành Châu, thấy hắn đang nhắm mắt dưỡng thần, không nhịn được lại nói thêm một câu: "Những chuyện thế này về sau còn xảy ra nhiều, cậu cứ quen dần đi."
“Tôi biết,” Hành Châu mở mắt ra: "Tôi không yếu ớt vậy đâu, mấy việc nhỏ này không làm ảnh hưởng đến tôi được."
"Đúng vậy, Hành Châu có thể đánh anh đây bầm dập mặt mũi sao bị đánh bại dễ dàng thế được."
Nói xong, Từ Giang nhìn đồng hồ: "Cũng đến giờ rồi, cậu cùng Tiểu Lý, Tiểu Trần đến studio đi. Tôi ở lại theo dõi tình hình."
Hành Châu gật đầu, khoác thêm áo khoác rồi mới ra ngoài.
Trong lúc Hành Châu quay chụp quảng cáo, Kỷ Thụy Thần có gọi điện tới, có lẽ là vì vụ việc Hotsearch nhưng không ai bắt máy. Đến tận lúc nghỉ giải lao, Hành Châu thấy điện thoại hiện một cuộc gọi nhỡ mới biết, nhưng Kỷ Thụy Thần không gọi lại nên Hành Châu cũng không để ý nữa.
Quay chụp kết thúc cũng là lúc trời tối, vốn nên ở lại công ty - Từ Giang lại xuất hiện ở studio với vẻ mặt cổ quái.
“Có chuyện gì à?” Lên xe Hành Châu vừa vặn mở chai nước vừa hỏi.
Từ Giang bắt gặp ánh mắt của Hành Châu, miễn cường mỉm cười: "Nửa tiếng trước, Kim tổng gọi điện kêu tôi dẫn cậu đến một bữa tiệc, có một vị khách quý chỉ tên muốn gặp cậu..."
Hành Châu chậm rãi nhíu mày.
“…Nghe nói người kia lai lịch không nhỏ, Kim tổng cũng không dám đắc tội, dặn tôi báo trước cho cậu một tiếng, tránh cư xử sơ suất..."
Từ Giang lén nhìn Hành Châu qua gương chiếu hậu, thấy hắn đang dựa đầu vào cửa kính, lạnh nhạt nhìn cảnh vật bên ngoài.
“…Đi không?” Hiếm khi Từ Giang nói chuyện với vẻ cẩn thận.
Trong xe vô cùng yên tĩnh, mãi một lúc sau Hành Châu mới nói: "Đi chứ, sao lại không đi?"
Từ Giang lại liếc Hành Châu thêm một cái, trong lòng cực kỳ bực bội. Người mà Kim tổng nói Từ Giang biết, không chỉ Từ Giang biết mà có lẽ trong giới giải trí chẳng có mấy người không biết đến người nọ. Một kẻ có chỗ dựa vững chắc, cực ký thích bao nuôi các nữ minh tinh xinh đẹp, gần như ai dâng đến miệng cũng không từ chối, lại ra tay hào phóng, ai đi theo thì chỉ cần ngồi đợi tài nguyên từ trên trời rơi xuống. Vậy nên trong giới mới lưu truyền một câu, muốn một đêm thành danh, tìm kẻ đó.
Nhưng từ trước đến nay mới chỉ nghe qua kẻ đó thích nữ minh tinh, sao đột nhiên lại chuyển mục tiêu sang Hành Châu rồi? Chẳng nhẽ ngủ chán nữ minh tinh rồi, muốn tìm nam minh tinh đổi khẩu vị?
Hơn nữa, cho dù kẻ đó không có cái ý này thì chỉ mặt gọi tên một người xa lạ, tám phần là không có ý tốt, chưa nói đến kẻ đó chẳng phải người tốt lành gì cho cam.
Vả lại Hành Châu cũng không phải người chịu nghe lời, nhỡ kẻ đó đưa ra yêu cầu quá đáng, khẳng định sẽ bị đánh cho quên lối về.
Từ Giang nuốt nước bọt, thôi kệ, tới đâu hay tới đó, cùng lắm là bỏ của chạy lấy người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.