Edit: Bông
Phản nghịch?
Đáp án này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Hành Châu. Hành Châu ngẩn người một lúc rồi lại bật cười.
Hắn không thể liên hệ nổi người nọ với những thiếu niên hư hỏng phản nghịch kia.
Hành Châu cũng không giấu Kỷ Thụy Thần suy nghĩ này.
[…Cơ bản thì cũng gần giống với họ, nhưng tôi không phải người hư hỏng đâu. ]
Hành Châu như nghe được ý cười đùa trong câu trả lời này.
[ Nhưng sao đột nhiên lại hỏi như thế? ]
Hành Châu ngồi thẳng dậy.
[ Đang hơi hoang mang với nhân vật trong kịch bản mới nên hỏi vậy. ]
Không ngờ người nọ lại trực tiếp gọi điện đến.
“Hành Châu.”
"Ừm."
Đầu dây bên kia cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở nhè nhẹ truyền vào lỗ tai khiến lồng ngực Kỷ Thụy Thần như có dòng điện xẹt qua, trái tim khẽ run rẩy.
“Sao không nói gì?" Giọng nói của Hành Châu mang theo chút lười biếng.
Kỷ Thụy Thần hoàn hồn, vội vàng nói: “Chẳng phải cậu đang nghiên cứu nhân vật sao, có cần tôi giúp không?”
“Có vấn đề thật, nhưng anh định giúp tôi thế nào?" Loại vấn đề như diễn xuất này căn bản không thể chỉ dùng lời nói sáo rỗng.
“Tôi đến chỗ cậu!” Kỷ Thụy Thần đột nhiên nói, dừng một chút lại nói tiếp: "Có được không?"
Câu hỏi này phát ra nhỏ đến nỗi nếu không tập trung lắng nghe sẽ không nghe được gì.
Hành Châu ngẩn người, bật cười: “Anh là đồ ngốc à?”
Kỷ Thụy Thần sửng sốt, ngay sau đó cũng bật cười, bây giờ là đêm khuya, đường xá xa xôi, sáng mai cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tin-xau-cua-han-bay-day-troi/1180646/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.